Edit: Mạn Già La
Ở cửa nháo ra chuyện cười lớn như vậy, Giản Nhân không còn mặt mũi ở lại nữa, hắn thừa dịp hai người trong phòng còn chưa kịp phản ứng, lập tức khập khiễng bỏ chạy.
Trở lại xe, Giản Nhân đóng chặt cửa sổ, hút thuốc hết điếu này đến điếu khác, thẳng đến khi khói trong xe nồng nặc đến mức không nhìn rõ ngũ quan người, mới lái xe về nhà.
Ngón chân của hắn phỏng chừng sưng rất dữ, kẹt trong giày da, vừa động liền đau thấu tim. Nhưng hắn cứ như không hay biết, tự ngược mà điên cuồng đạp chân ga.
Làm như vậy dẫn đến kết quả chính là trên đường xảy ra một chút tai nạn nhỏ, đầu xe đâm vào trong vành đai xanh, túi khí an toàn bung ra, tuy rằng không chảy máu, nhưng cũng làm cho hắn một trận buồn nôn.
Gọi điện thoại kêu người đến thu dọn mớ hỗn độn, Giản Nhân kéo chân tàn chậm rãi đi về nhà. Hắn đứng ở dưới lầu ngửa đầu nhìn, trong nhà một mảnh đen kịt, nửa điểm ánh sáng cũng không lộ ra.
Giản Nhân nhớ tới hai tuần trước, mặc kệ mình có về trễ đến đâu, chỉ cần vừa đến cửa nhà, nhất định có thể nhìn thấy ánh sáng trên cửa sổ phòng khách, đó là Tần Triều Mộ đặc biệt để lại cho hắn, sợ buổi tối hắn về nhà không thấy rõ rồi đụng tới đụng lui.
Ánh sáng đó sẽ không quá sáng, chỉ có một chút màu cam, không chiếu quá xa, nhưng có thể luôn khiến lòng người ấm áp.
Giản Nhân dùng chìa khóa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-tu-co-troi-thu/2498107/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.