“Ài, con đã về nhiều ngày như vậy, mẹ vẫn muốn tìm cơ hội nói chuyện với con một chút. Nhưng mà vì sao, mẹ cảm thấy mấy đứa trưởng thành rồi, độc lập rồi, có nhiều chuyện mà mấy lão già chúng ta không cách nào chen miệng vào được.” Hẳn là khác biệt văn hóa đi, trong lòng mẹ Diệp biết rõ bản thân không được học hành gì, có mấy lời khả năng nói không đúng, bởi vậy lựa chọn không nói ra, để cho bọn nhỏ tự mình quyết định.
Đương nhiên, có thể giúp được một tay bà khẳng định sẽ rất tích cực, ví dụ như chuyện kết hôn này, là chuyện trước mắt tương đối khẩn trương, cũng có đủ khả năng xen vào.
“Mẹ, không có gì, chẳng qua là con làm việc mệt mỏi.” Diệp Lăng hơi ngẩng đầu, cố gắng cười với mẹ một cái.
Nụ cười kia nói thật, quá mức miễn cưỡng.
Mẹ Diệp nói: “Con cho là mẹ mù sao? Đến nước này rồi mà còn nói không có chuyện gi? Con thành thật nói cho mẹ, nếu không hãy nói với cha của con, có chuyện gì khó khăn hãy để mọi người cùng nhau giải quyết!”
Diệp Lăng cảm động, cảm thấy biết ơn cha mẹ, nhưng mà hắn lắc đầu: “Không có gì để giải quyết, cứ như vậy đi, con… sẽ kết hôn sinh con, sau đó có khả năng là không đến Kinh Thành làm việc nữa, đến phía Nam thử xem sao.”
“Con đứa nhỏ này!” Mẹ Diệp cảm thấy không đúng: “Con a, có phải ở Kinh Thành xảy ra chuyện gì rồi không? A? Không lẽ là nói chuyện yêu đương? Chia tay rồi hả?”
Nhìn thấy vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-trong-sinh-so-tay/1605116/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.