“… Không nghĩ sẽ phá cậu ấy, tôi còn chưa biết thích là có tư vị gì.” Trần Nhất Nặc thành thật nói, ngửa đầu hiện lên khuôn mặt rõ ràng góc cạnh, sạch sẽ đầy sức sống, nhìn lên ánh trăng nở nụ cười: “Làm bạn bè vẫn là tốt hơn, hai người các cậu đều rất tốt. Tôi cái gì cũng thiếu, ngay cả mấy người bạn để tin cậy.”
“Ha!” Trang Húc Nhiên không khách khí nói thẳng: “Cậu thiếu nên phải cho cậu, cậu là ai a?”
Trần Nhất Nặc nói: “Tôi là Trần Nhất Nặc, cậu đừng có nhỏ nhen như vậy, tôi thật sự không ngấp nghé người đàn ông của cậu.” Nói xong còn đặc biệt nhìn qua Diệp Lăng, vẻ mặt tự nhiên không chút dao động, chỉ kém trên trán không viết lên mấy chữ tiểu lang quân thành thật. (tiểu lang quân: danh xưng tôn trọng người trẻ tuổi?.)
Khiến Diệp Lăng xấu hổ đến mặt ửng hồng, bản thân là người trong cuộc bị nghị luận, thế nhưng hai người kia tự biên tự diễn, hoàn toàn không xem mình ra gì, như vậy làm sao được.
(Nguyên văn là 自顾自说 tự cố tự thuyết: không để ý đến phản ứng của người khác, làm theo ý của mình.)
Hắn nói: “Uống bia đi, ăn gì thì ăn đi, đừng nói những thứ này nữa.”
Trang Húc Nhiên: “Những thứ này là thứ gì? Không nói rõ ràng sao được, trừ phi về sau anh đừng lui tới cùng cậu ta. Trần Nhất Nặc, cậu nói có đúng hay không?” Lông mày nhướng cao, rõ ràng là tư thế khiêu khích cùng tự đắc.
Trần Nhất Nặc cười khổ, phục cậu luôn rồi: “Được được, cho cậu định đoạt, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-trong-sinh-so-tay/1605102/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.