Thay phiên vỗ vai Trang Húc Nhiên, Tiếu Chí Hiên cùng Diêm Chấn Quân rời khỏi bệnh viện..
“Aizz…” Tào Chính nhìn Diệp Lăng nhắm mắt bất tỉnh ở trên giường, lại nhìn Trang Húc Nhiên tình trạng đang vô cùng không tốt mà ngồi canh bên giường, khẽ thở dài, cậu thật sự nhịn không được, nói: “Nhân lúc Diệp Lăng chưa tỉnh, cậu sửa soạn lại mình một chút đi, tớ thấy vết thương trên mặt cậu so với Diệp Lăng không ít hơn là bao.” Một khối xanh một khối tím, khiến người ta sợ hãi.
“Anh ấy đã bằng lòng với tớ, cậu đã nghe chưa?” Trang Húc Nhiên giống như bị điên mà nhìn vào mặt Diệp Lăng, không nhúc nhích.
“… Đúng, đã nghe được.” Tào Chính thật sự bất lực, miễn cưỡng vui vẻ cười nói: “Cái đó không tốt sao? Về sau tốt đẹp ở chung, không cần tiếp tục giằng co. Còn Diệp Lăng kia, không phải thân thể không tốt sao? Thừa dịp trong khoảng thời gian này mà dưỡng cho tốt, cậu đừng để bụng…”
“Đã để bụng, không cần cậu nói.” Trang Húc Nhiên giống như đã khôi phục lại bình thường, cầm lấy lọ thuốc ở đầu giường bôi cho mình.
“A, để tớ giúp cậu.” Tào Chính tiến lên giúp, mặt mày như hoa, bôi thuốc mà không nhịn được cười: “Tớ nói hai người cũng thật là, bao nhiêu tuổi rồi.”
“Aiii, anh ấy ra tay độc ác vậy, còn không phải là ỷ vào tớ yêu anh ấy.” Bằng không mười Diệp Lăng cũng không đảm đương được phần hậu quả này.
“Đây là chuyện tốt, nói rõ anh ấy đã hiểu.” Tào Chính còn cảm thấy sợ hãi, nói: “Cho nên cậu kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-trong-sinh-so-tay/1605090/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.