Nhìn theo xe của Trang Húc Nhiên dần rời đi, Diệp Lăng đứng nguyên tại chỗ một lúc, sau đó đi lên khu ký túc xá. 
Toàn bộ người trong phòng 306, đều đang đợi Diệp Lăng quay lại. 
Tần Hạo Văn đứng giữa phòng, chặn đường Diệp Lăng: “Đợi  một chút, Diệp Lăng, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.” 
Diệp Lăng nhìn Tần Hạo Văn: “Chuyện gì?” 
Tần Hạo Văn hỏi: “Tại sao cậu lại quen bọn họ?” 
“Đúng vậy a, bọn họ chính là… những người kia.” Trong lúc Diệp Lăng trầm mặc, Dương Văn Bân và Vương Học Trí liền xen vào, toàn bộ đều nhìn Diệp Lăng, chính là nghĩ mãi không ra: “Cái đó, không phải là bọn tôi xem thường cậu, mà là, cậu làm sao quen được bọn họ?” 
Không chỉ quen biết đơn giản như vậy, xem chừng ở chung còn rất rất hài hòa. Nếu chẳng qua chỉ là một trong số đó thì thôi, đằng này cả ba người đều tốt với Diệp Lăng, quả thật không thể tin được. 
“Cứ quen biết như vậy thôi.”Diệp Lăng nói, vòng qua Tần Hạo Văn: “Buổi chiều tôi còn có tiết, cần ôn tập, mong các cậu tránh  một chút.” 
Tần Hạo Văn không muốn, vẫn còn chưa hỏi được dăm ba câu, không có khả năng để cho Diệp Lăng cứ như vậy chuồn mất: “Diệp Lăng, tuy rằng cậu quen bọn họ, nhưng cũng không cần chảnh như vậy, cái phòng này vẫn chưa đến lượt cậu nói.” 
Diệp Lăng nói: “Cho dù cậu là trưởng phòng, cũng không có quyền làm như vậy với tôi.” Hắn trực tiếp lách người đi thẳng. 
“Cậu!” Tần Hạo Văn tức giận, lấy tay đẩy Diệp Lăng một cái. 
“Muốn đánh nhau phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-trong-sinh-so-tay/1605059/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.