CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
.--.- - -.--..- -.. /.--.-.......- --- -. --. -....- --- -. --....-.- -. --..---- ----. ---..
Lận Thành Duật đứng trước cánh cổng sắt nhà Khương Tiêu rất lâu, tuy nhiên y không dám vào nữa, sợ lại chọc giận anh.
Chú Nhạc không phát biểu ý kiến gì về việc này. Đến ông cụ Lận cũng hơi tò mò về hành động điên cuồng tìm người của Lận Thành Duật, nhưng chú là người tham gia trực tiếp vào quá trình thì lại chưa từng hỏi gì. Nói ít làm nhiều là nguyên tắc nhất quán của chú.
Hơn nữa trong mắt chú, ở tuổi này, khả năng cao Lận Thành Duật chỉ hứng trí nhất thời, bị từ chối nhiều lần sẽ dễ nản lòng thoái chí. Giờ về Liễu Giang, cách xa đối phương chút là cậu ấy sẽ không nghĩ đến người ta nữa. Hầu hết tình cảm trên thế giới này đều vậy, vài ba bữa là phai nhạt. Chú không đặt nặng chuyện này cũng hết sức bình thường.
"Vừa nãy người trong nhà mới gọi một cuộc." Nhạc Thành nghĩ vậy, không quên nhắc nhở y vấn đề chủ chốt: "Nói là sức khỏe ông cụ không ổn, phải vào viện, phía tổng giám đốc Lận..."
Chú không nói rõ toàn bộ, để Lận Thành Duật tự ngẫm.
Lận Thành Duật nghe những lời hàm súc đánh vào mấu chốt này, lập tức quay đầu nhìn chú.
"Chuyện xảy ra khi nào ạ?"
"Chuyện đêm qua." Khi nhắc đến chuyện này, giọng chú Nhạc vẫn điềm nhiên: "Thế nên cậu trở về một chuyến ngay đi."
Bây giờ y có ở lại đây cũng khiến người ta thấy phiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091704/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.