CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
- .-..- -- -. --...- -.-...... -..... -.--. -..-.-.-.-- ---.-. -...--..-.........-.-.- -.-. --- --
Người như Khương Tiêu trước nay luôn ứng đối linh hoạt, việc gì có thể giải quyết bằng cách đơn giản thì anh sẽ không đi đường vòng. Suy cho cùng, chỉ cần Lận Thành Duật đi khỏi là đã coi như giải quyết xong rồi.
Cacao nóng vốn không phải thức uống khó làm, Khương Tiêu có thể tự chế biến. Công thức quen thuộc của anh là pha bột cacao, sau đó thêm socola tan chảy và kem bông, thích thì bỏ vào ít kẹo marshmallow*. Mùa đông uống một hớp, vị ngọt nồng đượm khiến người ta cảm thấy thật hạnh phúc.
Thế nhưng thử đi thử lại chỉ thấy có vài thương hiệu làm ngon như vậy. Hiện tại đừng nói Hậu Lâm, ngay cả ở Liễu Giang cũng khó tìm ra sản phẩm của mấy hãng này trong cửa hàng bách hóa. Không biết Lận Thành Duật làm thế nào ra được hương vị rất giống trong ký ức này.
Tuy nhiên bây giờ đúng là cả cốc cacao anh cũng để ý. Hợp khẩu vị đến mấy vẫn chẳng nuốt trôi.
Vào tiết tự học buổi chiều, Khương Tiêu mang bánh gừng mình làm lúc trước đi để làm điểm tâm. Diệp Ảnh Ảnh cảm thấy dạo này mình cứ ăn ké của người ta thì không ổn lắm, vì vậy đã mang bánh socola cho Khương Tiêu.
Trùng hợp lại là socola. Mùa đông của Khương Tiêu gắn bó keo sơn với socola.
Lâm Hạc Nguyên chăm chú quan sát một lát. Khương Tiêu vừa làm bài vừa ăn bánh, cắn từng miếng bánh quy giòn rụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091687/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.