CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
.--.- - -.--..- -.. /.--.-.......- --- -. --. -....- --- -. --....-.- -. --..---- ----. ---..
Lận Thành Duật cũng không trông cậy sự tình sẽ ra sao, y có thể không phải thấy Lâm Hạc Nguyên bên cạnh Khương Tiêu để tự khiến mình tức chết đã tính là may mắn rồi.
Càng không thể kể những chuyện đó ở nhà họ Lận với Khương Tiêu, bởi vốn dĩ chúng đã không liên quan tới anh ấy. Y sống lại được gặp Khương Tiêu trước mấy năm là chuyện tốt, song xét theo phương diện khác, tuổi này không thể thích gì làm nấy, phải chịu ràng buộc ở rất nhiều việc cũng bình thường.
Chuyện này y sẽ giải quyết.
Chỉ cần Khương Tiêu không sao thì những chuyện khác không thành vấn đề với y.
Y cũng không muốn quấy rầy anh học hành. Sau khi đi theo Khương Tiêu qua cổng trường, dõi nhìn bóng anh chạy về phía trước, biến mất nơi tòa nhà học đường, y đứng đó một lúc lâu mới đi.
Gần đây chân y đang bị thương nhẹ, đến giờ đi lại vẫn chưa quá linh hoạt, đứng lâu chân sẽ đau ngay.
Lận Thành Duật cũng nhớ rõ những lời ông nội nhà họ Lận nói với mình lúc trước.
"Chuyển trường sang Hậu Lâm cũng được, nhưng không thể bỏ thiếu những gì nên học. Ông sẽ sắp xếp người đi theo cháu. Nếu trong bảy, tám giáo viên này có một người nói chẳng bằng cháu ở lại Liễu Giang thì cháu phải lập tức quay trở về.
Nói tiếp, chuyển trường không phải chuyện của hiện tại. Không phải cháu muốn học chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091656/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.