CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
.--.- - -.--..- -.. /.--.-.......- --- -. --. -....- --- -. --....-.- -. --..---- ----. ---..
Làng du lịch này rất rộng lớn, khách sạn ven biển bên đây chỉ là một phần cực nhỏ, đi dọc theo con đường ván gỗ bên bờ biển*(= sạn đạo) có thể thấy được ánh sáng nhấp nháy từ ngọn hải đăng nơi phương xa và nghe tiếng thủy triều lúc lên lúc xuống, đem đến cho người ta một cảm giác đất trời bao la.
Ở đây vẫn còn một số công trình chưa hoàn thành xây dựng, cũng có công trình đã hoàn thành nhưng chưa mở cửa với bên ngoài.
Khương Tiêu và Lâm Hạc Nguyên đi lên theo con đường này, nhìn thấy một giáo đường nhỏ ở hướng khác. Giáo đường cũng nằm ven biển, đằng trước có một con đường lát đá dăm và đá phiến. Có vẻ nơi này đã được xây xong, tuy nhiên nó bị bao vây bởi hàng rào, có vài người đang bận rộn trong đó, đèn xung quanh được bật sáng, có cả một ít hoa hồng màu hồng phấn cùng với bóng bay trang trí, nhìn thoáng qua thực sự vô cùng thơ mộng.
Vừa thấy nơi này, Khương Tiêu bỗng đứng khựng tại chỗ không đi tiếp, nhìn thẳng vào đó.
"Chỗ này chắc là địa điểm chuyên cho thuê làm nơi tổ chức hôn lễ." Lâm Hạc Nguyên giải thích với anh, thấy dáng vẻ ngẩn ngơ sững sờ của Khương Tiêu thì không nhịn được kéo tay áo anh: "Sao vậy? Có chỗ nào bất thường à?"
Lúc này Khương Tiêu mới hồi hồn, anh yên lặng một lúc lâu, đáp: "Không."
Thế nhưng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091643/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.