Chiều hôm đó, Lâm Đào Thanh tới đúng giờ.
Bà xem qua một lượt để hiểu về bộ phận làm việc khiến mình hứng thú, sau đó mở một cuộc họp nhỏ tại phòng học, gặp gỡ đội ngũ nòng cốt của công ty Khương Tiêu.
Đội ngũ Khương Tiêu đều rất trẻ. Trần Lãng, Từ Lượng và Diệp Miểu Miểu - những người anh tự tìm được cũng tới.
Thành viên đội kỹ thuật là những sinh viên tốt nghiệp Nam Liên trong mấy năm nay và các bạn cùng khóa Lận Thành Duật đề cử cho anh, trình độ kỹ thuật thực sự không tồi. Người phụ trách khối back office thì do Phó Nhược Ngôn hỗ trợ lôi kéo về công ty trước khi đi, lớn tuổi nhất trong số họ, năm nay 27. Mặc dù hai người kia vào công ty trễ chút nhưng tới giờ cũng đã làm được hơn năm và là cổ đông của công ty.
Lâm Đào Thanh nói đúng, nhân sự của anh trẻ thật.
Dẫu vậy, trẻ cũng có cái tốt của trẻ. Đối với một ngành công nghiệp mới tinh, giới trẻ có nhiều năng lượng và sức thi đua mạnh hơn, cộng thêm việc tất cả đều bắt đầu nỗ lực từ con số 0 nên sự công nhận với công ty cũng rất cao.
Những người này đều là người Khương Tiêu quen thân tin tưởng, coi như hiểu nhau tường tận. Lâm Đào Thanh tới khiến ai cũng có phần căng thẳng, nhưng chỉ cần Khương Tiêu ở đây, mọi người bỗng như được uống thuốc an thần, dần bình tĩnh lại. Đặc biệt, khi nhắc đến công việc từng người phụ trách, lý lẽ của họ rất rõ ràng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091525/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.