Một tuần trôi qua, thời gian nhàn rỗi của Lận Thành Duật lại kết thúc. Công ty bắt đầu lần lượt có việc tìm y.
Sau khi khai thác nghiệp vụ nước ngoài ở chuyến công tác lần trước, số tiền kiếm được nhiều thêm, điều đó tỷ lệ thuận với độ bận rộn. Lận Thành Duật trước đây là người cuồng công việc tiêu chuẩn, tuy nhiên hiện giờ vì Khương Tiêu, y phát hiện mình chẳng tài nào bình tĩnh làm việc được.
Lật vài tờ tài liệu, càng xem càng bực dọc, muốn gạt phăng mọi chuyện, tìm Khương Tiêu về đã rồi tính.
Dù gì đây cũng là công ty của mình, đối tác có ý kiến nhiều mấy cũng chẳng quản được y. Lận Thành Duật rất có tiếng nói trong công ty, không ai dám ý kiến gì, trái lại thư ký Lâm bên cạnh nghe yêu cầu của y thì bỗng tỏ ra kinh ngạc, hơi ngập ngừng.
"Thưa chủ tịch Lận." Cô ta cất lời: "Những tiến trình này đều rất quan trọng, tôi cảm thấy ngài vẫn nên..."
Lận Thành Duật liếc cô ta, ánh mắt ấy khiến cô ta bất giác im bặt.
"Ngồi yên vị trí của cô, làm theo lời tôi." Lận Thành Duật nói: "Cô chỉ là một thư ký."
Năng lực làm việc của thư ký Lâm này khá ổn, cô ta cũng ở công ty lâu rồi, chuyên xử lý công việc của y và một phần chuyện đời sống khi y đi công tác. Thỉnh thoảng cô ta cũng hơi tự cao, song Lận Thành Duật lười để ý đến mấy vấn đề này của cô ta.
Y không ngờ rằng sau thoáng dừng lời, thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-quy-xin-quay-lai-nhung-toi-chi-muon-phat-tai/3091430/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.