Tôi nhanh chóng đỡ bé đứng dậy, ngồi xuống giúp bé phủi đi bụi bẩn lấm lem, xem bé có bị trầy xước ở chỗ nào không. Bỗng dưng tôi bị một lực mạnh kéo lên, gã đầu trọc rống to vào tai tôi:
“Ranh con, mày ở đâu chui ra dám xen vào chuyện của bọn tao?”
Tai tôi bị kích thích ong ong vang lên, lồng ngực tôi đập thình thịch, mặt mũi gã hung hăng dữ tợn, xỏ khuyên xăm rồng, chắc chắn là dân anh chị rồi.
Tôi giấu bé đằng sau, hốt hoảng gập đầu lia lịa với hai người họ.
Xin lỗi, tôi xin lỗi!
“Mày là ai mà dám xen vào, câm rồi sao tao hỏi mà không nói?” Gã đầu trọc quát lên như sấm nổ.
Tôi vội vã chỉ tay lên miệng, sau đó hướng họ lắc lắc tay.
Tôi thật sự không nói được mà.
“Nhị ca, hình như nó bị câm thiệt đó nhị ca.” Người áo hoa đứng bên cạnh chợt lên tiếng.
“Má mày, câm mà còn nhiều chuyện, biết ông đây là ai không hả?” Gã đầu trọc hung hăng vung nắm đấm tới tôi.
Tôi nhắm mắt rụt đầu, nhưng may mắn là người áo hoa bên cạnh cản lại: “Nhị ca bớt nóng, nhìn nó ốm yếu nhưng không phải dạng ăn gió nằm mưa, quần áo cũng phẳng phiu xịn mịn, có khi nó là cậu ấm nhà nào đó nhị ca.”
“Cậu ấm thì sao? Mày sợ bọn họ?”
“Em không có ý đó, chúng ta có thể dùng nó để… ha ha.” Người áo hoa bên cạnh vừa nói vừa chìa ba ngón tay ra tỏ vẻ đếm xoẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-nhe-chut-di/2532556/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.