Tôi không biết bản thân mình thật sự muốn gì. Mắt tôi vẫn luôn dáo dác nhìn khắp hang cùng ngõ hẹp trong phòng, đôi mắt có phần trắng dã mà cả người đã mồ hôi rịn ra như tắm.
Muốn gì? Bản thân thực sự muốn gì?
Lòng tôi cồn cào như bị khoét đi cả lục phủ ngũ tạng, vô cùng trống trải và dày vò. Mắt tôi trợn lên nhoè ra mấy giọt nước mắt sinh lí, tôi ngáp dài một cái.
Cho tôi đi!
Tôi hướng về hai gã đàn ông ấy, nghe thấy âm thanh trong cổ họng ú ớ phát lên, giọng điệu van nài vô cùng hèn mọn đến tôi cũng ghê tởm.
“Con trai ngoan, cầu xin thành thật một chút!” Gã nhấc chân đá văng tôi trở lại vách tường.
Tôi không những không cảm thấy đau đớn, mà cả người còn hấp tấp bò tới nắm lấy gấu quần của gã ta lay mạnh.
Bây giờ tôi đã biết mình cần thứ gì rồi!
Mũi kim trong tay phải gã không ngừng giữ lấy tầm mắt tôi, tựa như là bùa chú thôi miên tôi phải nhìn chằm chằm, tựa như là mật ngọt cám dỗ tôi phải nhanh chóng đoạt lấy.
Muốn nó!
Tôi ú ớ kêu lên rồi dang tay chạm đến thứ đó. Thứ chất lỏng đục đỏ ấy hấp dẫn tôi đến kỳ lạ, tôi chỉ thấy cơ thể mình không ngừng cồn cào khao khát, giống như nếu không có nó tôi sẽ chết ngay lập tức vậy!
Cho tôi đi! Muốn quá!
Hai mắt tôi loé lên tinh quang, tôi vồ tới nắm lấy tay họ, ú ớ van xin họ hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-nhe-chut-di/2532520/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.