Anh đá thẳng vào bụng Khánh Duy khiến hắn ngã sõng soài xuống đất.
“Tao giết chết nó rồi.”
“Mày dám lừa tao sao? Lập tức tìm kiếm xung quanh đây không chừa một kẽ hở, nếu không tìm thấy em ấy thì tụi mày tự sát luôn đi!”
Anh điên tiết gào lên, cây gậy trên tay không nể tình đập thẳng lên bả vai Khánh Duy
“Á!”
Khánh Duy đau đến bật dậy, tay phải ôm tay trái như không tin anh có thể làm vậy với hắn.
“Sao nào? Vẫn tin là tao không dám giết mày? Nếu mày muốn chết tử tế thì lập tức nói ra vị trí của em ấy!”
“Mày…” Hắn “sh” một hơi dài vì đau đớn, hồi lâu sau mới cố gắng nhích người tới gần anh, giọng điệu trở nên nghiêm túc:
“Được thôi, nơi tao giấu nó ấy à?” Hắn ngập ngừng hồi lâu rồi điên cuồng thét lớn: “Nếu bây giờ mày huy động người men theo ống cống đổ ra sông Sài Gòn tìm kiếm thì có thể vớt được xác nó đấy, hi vọng nó chưa thối rữa! Ha ha ha! Thứ tao không có được thì cũng đừng ai mong cầu có được!”
"Thứ mày không có được? Ha ha! Tao biết làm thế nào để khuất phục loại người như mày nhưng tao sẽ không làm, ngược lại, tao cho mày toại nguyện bằng một cách khác." Môi mỏng khẽ nhếch lên, nụ cười này còn mang tới cảm giác kinh hãi hơn, anh chụp lấy Khánh Duy đang lảo đảo phía trước, họng súng từ thái dương lướt thẳng xuống xương quai xanh và dừng lại ở mông quần, âm thanh lạnh lẽo rít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-nhe-chut-di/2532409/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.