Edit: Nguyệt Kiều Quân trang màu trắng, khuy áo vàng, giày bó đen. Nếu như Lăng An Tu có thể nhìn thấy bộ dáng mình bây giờ, nhất định cũng sẽ bị kinh diễm. Hắn đứng thẳng tắp, trong tư thế đứng, ánh mắt nhìn thẳng phía trước. Ở trước mặt hắn, là một loạt các vị cấp cao của quân đoàn Hàn Băng, một thiếu tướng, hai đại tá, một thượng tá. "Lăng An Tu, tốt nghiệp học viện quân sự San Diano, từng tại phục vụ hai năm ở quân đoàn Lôi Ảnh, cấp bậc cao nhất là thiếu tá." Một đại tá đọc tư liệu Lăng An Tu, "CV của cậu phi thường xuất sắc, chỉ là, tại sao đột nhiên xuất ngũ?" Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam Lúc trước Lăng An Tu cùng Hall kết hôn huyên náo sôi sùng sục, vị đại tá này không thể không biết, hiển nhiên chỉ là đã biết rõ còn cố tình hỏi mà thôi. "Báo cáo, là nguyên nhân cá nhân." Đại tá gật gật đầu, "Nếu cậu muốn trở lại quân ngũ, tại sao muốn lựa chọn Hàn Băng, mà không phải trở lại Lôi Ảnh?" "... Cũng là nguyên nhân cá nhân." Mấy vị cấp cao trao đổi một ánh mắt ý vị thâm trường, sau đó vị đại tá kia mở miệng nói: "Lăng An Tu, tôi tin tưởng cậu là nhân tài mà Hàn Băng cần, cậu nguyện ý cùng chúng tôi kề vai chiến đấu sao?" "Nguyện ý!" Lăng An Tu nói năng có khí phách, hướng mọi người kính một nghi lễ quân đội. Lăng An Tu chính thức gia nhập hàn băng quân đoàn, thụ cấp bậc Thượng úy, sắp xếp quân đoàn đặc biệt tác chiến tiểu tổ. Thời điểm Lăng An Tu đem tin tức này nói cho Carl, Carl chỉ là lẳng lặng nhìn video, một câu nói đều không nói ra được. "Làm sao vậy?" Yết hầu Carl giật giật, lẩm bẩm: "Trước đây làm sao tớ lại không phát hiện quân phục Hàn Băng quân đoàn lại đẹp như vậy a." "..." Lăng An Tu dở khóc dở cười, "Thích thì tới đây đi." Carl sảng khoái gật đầu, "Được a. Đúng rồi, bọn họ làm sao chỉ cho cậu cấp bậc Thượng úy a, thật nhỏ mọn." "Thôi đi, nếu không phải câu cực lực đề cử, tớ hoài nghi bọn họ đến thiếu úy cũng sẽ không cho." Lần nữa nhập ngũ mang ý nghĩa hắn sẽ phải dành phần lớn thời gian ở trong quân đội, hơn nữa không được dùng thiết bị truyền tin cá nhân để liên lạc với thế giới bên ngoài. Lăng An Tu nghĩ, như vậy Hall sẽ không làm phiền hắn đi. Thời điểm Tiểu An giúp Lăng An Tu thu dọn đồ đạc, yên tĩnh một cách dị thường, một câu cũng không phát ra. Lăng An Tu nằm lỳ ở trên giường, nhìn Tiểu An đem quần áo thu vào trong không gian, "Tiểu An, ta ở quân đội đều mặc quân phục, ngươi không cần chuẩn bị cho ta những thứ này." "... Nha." Lăng An Tu đem Tiểu An xách lên, "Ngươi tâm tình không tốt? Có phải là không nỡ xa ta a." Tiểu An dùng âm thanh máy móc nói: "Ta không có tâm tình." "..." Lăng An Tu suy nghĩ một chút, vỗ tay cái độp, "Như vậy đi, ta đem ngươi đưa vào cung điện. Nơi đó có rất nhiều người máy giống như ngươi, cũng không thiếu thợ chế tạo máy móc ưu tú, ngươi cũng nên năng cấp rồi." "Lăng tiên sinh, ngươi sẽ mang Sí Diễm tối quân đoàn sao?" "Sẽ nha." "Há, ta hiểu được." Tiểu An bước chân ngắn đi ra khỏi phòng. Lăng An Tu nhìn bóng lưng của nó, suy tư. Lúc này, chuông cửa vang lên, Lăng An Tu đợi nửa ngày Tiểu An cũng không có đi mở cửa, hắn lại tự chính mình đi. Daniel mặc một cái áo phông và quần jean ở trước mặt Lăng An Tu, đồ cậu mặc tuy rất đơn giản, nhưng mỗi thứ đều không hề rẻ, xem ra một nhà Evans này thật sự đối với cậu rất tốt. Lăng An Tu nhìn lướt qua bụng của cậu, vẫn không có biến hóa rõ ràng. Cũng đúng, lúc này mới mang thai bao lâu a. Lăng An Tu cũng không tiện khiến đứa nhỏ đứng ở trong gió, đem Daniel mời vào, tự mình rót chén trà cho hắn (Tiểu An vẫn nằm ở trạng thái ngạo kiều). Daniel ngồi ở trong phòng khách, một mặt mong đợi nhìn chung quanh. "Hall ở đây." Daniel thất vọng mà cúi thấp đầu, "Vậy anh biết hắn ở đâu sao?" "Không biết." Lăng An Tu nhìn đứa nhỏ này một bộ dáng si tình, cư nhiên cũng ngại đối xử hung ác với cậu."Cậu đến đây chính là vì tìm hắn?" "Cũng không hoàn toàn đúng." Daniel hơi thẳng tắp lưng, "Tôi cùng anh nói chuyện." "Nói." Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam Daniel lấy dũng khí nhìn thẳng đôi mắt Lăng An Tu, "Tôi hi vọng sau này anh đừng cùng Hall liên lạc nữa." Lăng An Tu phát ra một tiếng cười nhạo, "Lời này cậu nên nói với Hall." "Tôi, tôi không gặp được Hall, anh ấy không ở lâu đài." Lăng An Tu nhún nhún vai, "Chắc hắn ở quân đoàn, quân nhân mỗi tháng có thể trở về nhà hai, ba lần cũng không tệ." "Tôi nghe Byron nói, anh nhập ngũ lần nữa, là bởi vì Hall sao?" "..." Lăng An Tu vỗ vỗ vai Daniel, "Daniel, nghe này, ở trong lòng cậu, e rằng Hall được phong là tuyệt thế nam nhân tốt, nhưng là dưới cái nhìn của tôi, hắn chính là tên xấu xa. Cho nên, cậu không cần lo lắng rằng tôi sẽ đem hắn cướp đi." Daniel mặt đỏ bừng lên, "Anh ấy không phải người xấu." Lăng An Tu thở dài, hắn thực sự là đối với đứa trẻ ngây thơ này không có biện pháp, thực sự là một đóa bạch liên hoa xinh đẹp a. Kỳ thực, tìm một Omega giống như Daniel cũng không tồi, ít nhất ngoan ngoãn nghe lời. "Được, cậu hảo hảo mà chăm sóc thân thể cho tốt, đem đứa trẻ khỏe mạnh mà sinh ra, gia tộc Evans cũng sẽ không bạc đãi cậu. Còn Hall, tôi khuyên cậu bớt dụng tâm trên người hắn đi, đương nhiên, chuyện của các cậu tôi cũng không xen vào." Daniel gật gật đầu, "Anh hiểu là tốt rồi." "Cậu phải đi? Có cần tôi đưa đi không?" "Không cần." Daniel đứng lên, "Ông nội phái người bảo vệ tôi." Lăng An Tu mỉm cười, "Vậy tôi an tâm rồi. Dù sao như Omega đáng yêu như cậu ở trên đường là rất nguy hiểm." Daniel đối diện với đôi mắt hẹp dài đen nhánh của Lăng An Tu, cảm giác thấy hơi khác lạ. Lăng An Tu hướng Daniel huýt sáo, "Tôi đã nói với cậu hay chưa, tôi rất thích những Omega giống như cậu?" Daniel mặt xoát một chút liền đỏ, vội vội vàng vàng cáo từ. Tiểu An mắt thấy hết thảy, vô lực phùn tào: "Lăng tiên sinh, ngươi không cảm thấy hành vi vừa rồi của ngươi phi thường không phù hợp với hình tượng sao?" "Ta bây giờ là Alpha. Một Alpha bày ra bộ dáng cao cao tại thượng sẽ theo đuổi được Omega." Lăng An Tu nghiêm túc nói. Tiểu An yên lặng mà đóng hệ thống ngữ âm của mình, quyết định không phát biểu bất kỳ cái gì nữa. Lăng An Tu như trước lúc đi đã nói, thật sự đem Tiểu An đưa đến cung điện. Mộ ông lão râu bạc cười híp mắt tiếp nhận Tiểu An, tuyên bố nhất định sẽ làm cho Tiểu An toàn mặt thăng cấp, thời điểm đó chủ nhân cũng đều sẽ không nhận ra. Hàn Băng là một trong ba quân đoàn lớn nhất đế quốc, thế lực chủ yếu phân bố tại tinh cầu khí hậu tương đối lạnh giá. Căn cứ,à Lăng An Tu sẽ tới cũng là ở tinh cầu Castro ở vùng hàn đới. Lăng An Tu chưa từng đi qua tinh cầu kia, nghe nói nơi đó một năm phân nửa thời gian trên đó sẽ có tuyết rơi. Cũng may quân trang bây giờ đều có trang bị bộ điều chỉnh nhiệt độ tự động, Lăng An Tu cũng không cần bọc quá nhiều áo khoác dày. Lăng An Tu mang theo hành lý, lên chuyến tàu liên hành tinh đến Fidelidel. Hắn tìm tới chỗ ngồi của mình, đem hành lý cất gọn, đánh giá bốn phía. Từ Thủ Đô tinh đến tinh cầu Castro tổng cộng mất hai ngày một đêm, Lăng An Tu mua một khoang giường nằm cao cấp. Mỗi khoang trên tàu rộng như một căn phòng nhỏ, hai chiếc giường nhỏ riêng biệt được đặt ở hai bên. Lăng An Tu ngồi ở trên giường của chính mình, nhìn những tinh cầu vô tận ngoài cửa sổ, buồn bực ngán ngẩm mà nghĩ không biết trái đất có còn tồn tại không. Chỉ còn một phút nữa đoàn tàu sẽ xuất phát, lúc này bạn cùng phòng của Lăng An Tu mới khoan thai đến. Người đến mặc một thân quân trang màu đen, cung Lăng An Tu toàn thân trắng tạo thành sự chênh lệch rõ ràng. Ngay trước khi y định tháo mũ xuống, Lăng An Tu đột nhiên có loại dự cảm xấu. Nam nhân cởi mũ quân đội xuống, lộ ra mái tóc vàng rực rỡ. Y hướng Lăng An Tu khẽ mỉm cười, "An Tu." "..." Lăng An Tu lập tức đứng dậy, đi về phía cửa. Hall liền vội vàng kéo tay Lăng An Tu, "Em muốn đi đâu?" Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam "Đổi vé." Nụ cười Hall có mấy phần bi thương, "Tàu cũng đã kín chỗ, làm sao đổi được vé nữa. Chẳng qua là hai ngày một đêm mà thôi, em cũng không muốn đối mặt với tôi sao? Hay có thể nói là em sợ tôi sao?" Lăng An Tu mặt không hề cảm xúc, "Đem thu lại phép khích tướng ngu xuẩn kia của anh đi, thứ này đối với tôi vô dụng." Hall bất đắc dĩ nói: "An Tu, đừng như vậy, cho dù chúng ta đã ly hôn, nhưng chúng ta cũng là bạn học là chiến hữu. Coi như bạn cũ cùng nhau ôn chuyện cũng không được sao?" "Có thể." Lăng An Tu một lần nữa ngồi xuống, đột nhiên cảm thấy đau đầu: "Anh tinh cầu Castro làm gì?" "Diễn tập. Cuộc tập trận mùa đông lần này quân đoàn Lôi Ảnh cùng Hàn Băng kết hợp, thời điểm đó chúng ta lại có thể kề vai chiến đấu." "Đi diễn tập cần tập thể hành động, một mình anh tính là gì?" Hall cởi áo khoác quân trang treo trên tường, "Trong lúc vô tình tôi nghe nói em cũng muốn đi tinh cầu Castro, sau đó... Ân, thông qua một phương pháp nào đó biết được em ngồi tàu này." Lăng An Tu nheo mắt lại, "Anh điều tra tôi?" Hall một mặt thản nhiên, "Tôi nhất định phải biết hướng đi của em mỗi thời mỗi khắc, nếu không tôi sẽ rất bất an." "Thần kinh." Lăng An Tu quay đầu sang một bên, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, tận lực quên ánh mắt ôn nhu đến có thể tràn ra nước của Hall. Hai người ngồi đối mặt nhau, Không ai nói với ai một câu. Mãi đến tận đến bữa trưa, Hall mới lần thứ hai chạy tới lấy lòng."An Tu, buổi trưa muốn ăn chút gì? Tôi nghe nói đồ ăn nơi này mùi vị rất được nha." Lăng An Tu chỉ cảm thấy đau đầu, quay đầu nhìn Hall liếc mắt một cái, "Chúng ta cùng nhau chung sống ba năm, anh không biết tôi thích ăn cái gì sao?" Hall ngạc nhiên. Lăng An Tu mở ra tay, "Anh xem, anh căn bản không yêu tôi, cũng không để ý tôi. Bây giờ anh theo đuổi một lần nữa bất quá cũng là vì thỏa mãn chính tính hiếu thắng của anh mà thôi. Cho nên, đừng lãng phí thời gian ở trên người tôi. Daniel là một Omega tốt, anh đã phụ lòng tôi, đừng lại phụ lòng hắn." "Nói như em thế là đối với tôi không công bằng. Tôi nói tôi thích em, em không tin, em cũng không cho tôi cơ hội chứng minh, làm sao có thể kết luận như thế?" Lăng An Tu không nói, đầu hắn vô cùng đau, cũng lười nói nữa. Hắn cởi ủng chiến, nằm ở trên giường nhắm mắt lại -- nhắm mắt làm ngơ. Hall kêu mấy lần Lăng An Tu đều không có phản ứng, đành tự mình đi nhà ăn mua hai phần cơm rồi trở về. "An Tu, dậy ăn một chút gì đi." "..." "An Tu?" Hall cẩn thận từng li từng tí một nhìn qua, lúc này mới phát hiện Lăng An Tu có chút không bình thường. Sắc mặt hắn ửng hồng, trên thấm đẫm từng hạt mồ hôi. Hall sờ sờ trán Lăng An Tu, xác định hắn là phát sốt. Lăng An Tu mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn ra đến tân hai Hall. Hall từ trong không gian lấy ra tủ thuốc, "An Tu, em phát sốt. Uống thuốc không?" "Phát sốt?" Lăng An Tu chỉ cảm thấy không có cách nào làm người, thân là một Alpha cư nhiên phát sốt bất thình lình. Lẽ nào là vì hắn trước đây là người địa cầu nên không thích ứng được khí quỷ dị của không gian quỹ đạo này? Lăng An Tu hai mắt rưng rưng, sắc mặt ửng hồng, nhìn Hall một trận tim đập nhanh hơn."Dậy, tới uống thuốc." Lăng An Tu được Hall đỡ ngồi dậy, híp mắt đem thuốc uống vào, rồi lập tức ngủ trở lại. Hall nằm úp sấp ở bên giường, nhìn chằm chằm Lăng An Tu mặt không nhúc nhích."An Tu, cảm thấy rất khó chịu sao?" "Vẫn được, không chết được." Lăng An Tu vô lực nói. Hall cười cười, "Kỳ thực tâm tình tôi bây giờ rất mâu thuẫn. Em nhìn xem lúc bị bệnh em rất là ngoan a, nếu như em vẫn luôn bị bệnh, tôi có thể luôn chăm sóc em. Nhưng là, tôi không đành lòng khiến em khó chịu như vậy." "Anh não tàn a." Lăng An Tu xoay người, đưa lưng về phía Hall, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Nửa đêm, đoàn tàu đột nhiên kịch liệt lay động, Lăng An Tu đột nhiên ngồi dậy, một mặt mê man, "Đã xảy ra chuyện gì?" Hall ở bên giường trông coi lập tức an ủi: "Không có chuyện gì, chỉ là bão vũ trụ mà thôi, lập tức sẽ tốt." Lăng An Tu ngơ ngác mà gật gật đầu, quyết đoán ngủ trở lại. Gió bão vẫn luôn kéo dài, Lăng An Tu cảm giác mình đang chơi đu quay, giấc ngủ đều không yên ổn. Trong lúc hoảng hốt, hắn cảm giác được Hall chen lên giường của hắn, vững vàng ôm hắn, Lăng An Tu lúc này mới cảm giác vững vàng chút. Lần thứ hai mở mắt ra, Lăng An Tu cảm giác tinh thần sảng khoái, uể oải đêm qua quét một cái sạch sành sanh. Hall bưng điểm tâm từ bên ngoài đi vào, nụ cười cùng tóc của hắn đều xán lạn."Tỉnh rồi hả, cảm giác thế nào?" "Hoàn hảo." "Trước tiên ăn chút điểm tâm đi." Bữa sáng là phần cháo nhỏ bốc hơi nghi ngút, nhìn qua khiến Lăng An Tu muốn ăn thật nhiều. Hắn cũng không làm bộ, tiếp nhận thìa canh liền bắt đầu húp cháo. Hall ngồi ở một bên cười híp mắt nhìn hắn. Lấp đầy bụng, Lăng An Tu mới phát hiện trên người nhớp nháp. Xem ra tối hôm qua hắn đổ không ít mồ hôi. Lăng An Tu nhìn Hall, "Tôi muốn thay quần áo, anh đi ra ngoài trước." Hall lộ ra một nụ cười xấu xa, "Làm gì nha, cũng không phải chưa từng xem." "..." "Nếu tôi muốn làm gì với em thì đã sớm hạ thủ từ tối qua, sao còn muốn chờ tới bây giờ." Hall bày làm ra một bộ vẻ mặt ngây thơ vô tội. Lăng An Tu nhìn Hall liếc mắt một cái, lưu loát mà cởi quần áo mặc quần áo, hắn bây giờ là thể chất Alpha, cơ bắp trên người càng rõ ràng, Hall mạnh hơn hắn không được bao nhiêu, có thể y vẫn gian manh mà nhìn trộm. Lăng An Tu khinh bỉ nói: "Anh đối với Alpha cũng có hứng thú?" "Tôi chỉ có hứng thú với em." "..." Cám ơn trời đất, xế chiều hôm đó bọn họ đã đến tinh cầu Castro. Lăng An Tu cảm giác nếu mình tiếp tục ở cùng với Hall, hắn sẽ kích động mà muốn giết người. Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam Vừa xuống tàu, Lăng An Tu liền được người của quân đoàn Hàn Băng đón về căn cứ. Đồng thời, Hall cũng cùng quân đoàn Lôi Ảnh đại bộ đội hội hợp, cùng trở về căn cứ của Hàn Băng. Tinh cầu Castro quanh năm phủ tuyết trắng, chung quanh một mảnh trắng xóa, Lăng An Tu một thân bạch y cơ hồ có thể cùng cảnh vật bốn phía hòa làm một thể. Mà trụ sở Hàn Băng ở dưới mặt đất lại bốn mùa như xuân, Lăng An Tu được đi dạo để làm quen căn cứ một vòng, phát hiện trang bị phương tiện nơi này tuy rằng mạnh mẽ, nhưng cùng Lôi Ảnh so vẫn là thoáng thua kém. Sau khi Lăng An Tu hướng cấp trên đưa tin, liền đi tới ký túc xá của mình. Bạn cùng phòng của hắn đã đến, đang khom lưng thu dọn đồ đạc. Nghe thấy động tĩnh, cậu ta ngẩng đầu nhìn Lăng An Tu liếc mắt một cái, lập tức vẻ mặt tươi cười, "An Tu!" Lăng An Tu ngây người như phỗng."Carl? Cậu làm sao..." Carl nghịch ngợm hướng hắn nháy mắt mấy cái, "Không phải cậu gọi tớ tới đây sao? Tớ là nghe lời cậu mới đến a." "..." "Người thừa kế vương vị đều cần phải đi quân ngũ, tớ chỉ muốn ở cùng cậu. Sau này chúng ta chính là bạn cùng phòng, xin chiếu cố nha." "..." Lăng An Tu bất đắc dĩ nhìn trời, hắn từ thủ đô tinh ngàn dặm xa xôi mà chạy tới. Sau đó Hall đến, Byron phỏng chừng cũng không thể thiếu, Carl cư nhiên cũng đi theo... Thực sự là làm bậy. Sự nghiệp quân sự của Lăng An Tu tại quân đoàn Hàn Băng từ đây bắt đầu. Cuộc sống quân đội thật đơn điệu, mỗi ngày ngoại trừ huấn luyện chính là ăn cơm và ngủ, nhưng Lăng An Tu lại không chút nào cảm thấy tẻ nhạt. Ngồi ở trong cơ giáp, thao tác cơ giáp thực hiện các loại động tác có độ khó cao, làm cho hắn hưng phấn không thôi. Lăng An Tu là một quân nhân trời sinh, trước đây khi chỉ là Beta tố chất của hắn đã phi thường cao. Hiện tại lúc huấn luyện liền chuyển đổi thành Alpha, hơn nữa Sí Diễm lại còn là cơ giáp cấp A, kết quả thành tích huấn luyện của hắn ở trong tổ vượt xa mọi thành viên, chỉ có Carl mới có thể so sánh với hắn. Mấy ngày sau, hai quân đoàn bắt đầu kết hợp giảng dạy. Lăng An Tu liếc mắt liền thấy được Hall cùng Byron ở trong quân Lôi Ảnh. Huấn luyện viên ra lệnh: "Hai người một tổ, tiến hành đối kháng cơ giáp." Hall đi tới bên người Lăng An Tu, "An Tu, hai người chúng ta một tổ đi." "Được đó, đến đây đi." Lăng An Tu nói, thoăn thoắt mà nhảy lên cơ giáp, võ trang đầy đủ. Hall cười nói: "Tôi hiểu rất rõ đặc tính của Sí Diễm, em phải cẩn thận." "Ít nói nhảm, nhanh chân." Hall sử dụng là cơ giáp cấp A màu vàng, tính năng khối cơ giáp này cùng Sí Diễm không sai biệt lắm. Hai người hoàn toàn chính là tranh tài thao tác kỹ xảo. Byron cùng Carl một tổ, bất quá bọn hắn tựa hồ tâm tư cũng không đặt ở vấn đề tập trung đối kháng. Chỉ đánh tượng trưng hai ba cái, sau đó an vị ở một bên xem Lăng An Tu cùng Hall đối kháng. Carl cau mày, bất mãn nói: "Thật không biết Hall tới nơi này làm gì, lẽ nào thật sự là bởi vì diễn tập?" Byron xì cười một tiếng, "Vương tử điện hạ, cậu cũng quá ngây thơ rồi." "Hall sẽ cùng Daniel kết hôn sao?" Byron lắc đầu một cái, "Cậu nhìn hắn bây giờ còn không hiểu sao?" Carl tức giận không thôi, "Hắn làm cái gì a, hiện tại một bộ si tình, sớm không làm giờ thì bày trò gì? Hắn dây dưa An Tu như vậy, bất kể là đối với An Tu hay đối với Daniel kia đều rất không công bằng." Byron nhún nhún vai, "Đây chính là thói xấu của đàn ông, không có được sẽ luôn muốn có được rồi lại thôi. Cho nên, không kết hôn mới tốt." Carl lườm hắn một cái, "Anh có khả năng không kết hôn sao? Anh không sợ bị đô đốc Evans đánh chết." "Kết hôn nhất định là là sẽ." Byron đưa ánh mắt chuyển hướng Sí Diễm, "Tôi chỉ là hy vọng trước khi kết hôn có thể thử tất cả những thứ mình thích một lần." Một tuần lễ sau, cuộc diễn tập lớn nhất ở Hàn Băng chính thức mở ra. Trận diễn tập này Hàn Băng cùng Lôi Ảnh đồng tham dự, địa điểm diễn tập là hai cánh đồng tuyết nguyên thủy trên tinh cầu Fidel Castro. Toàn bộ diễn tập mô phỏng tình hình thực tế. Trong trân chiến vũ trụ, quân đội của chúng ta bị thương nặng đến mức bị ép đáp xuống một tinh cầu không biết tên, đồng thời mất liên lạc với toàn đội, năng lượng cơ giáp cũng chỉ còn có năm phần trăm. Mà nhiệm vụ của bọn họ là, năm người một tổ, mang theo cơ giáp từng người cùng với só lượng ít ỏi đồ ăn, tránh né quân địch đồng thời xuyên qua cánh đồng tuyết mênh mông, cuối cùng đến đích. Lăng An Tu, Hall, Byron, Carl cùng với một người tên là Jack Beta phân tại một tổ (đương nhiên, Lăng An Tu không cho đây là trùng hợp). Jack chung tổ cùng với một vương tử, hai người sẽ thừa kế quân đoàn, áp lực rất lớn, cho nên khi hắn nhìn thấy Lăng An Tu mừng đến phát khóc, hắn nắm tay Lăng An Tu, nói: "Người anh em, nơi này chỉ hai người chúng ta là Beta, hãy giúp đỡ nhau a." Lăng An Tu mỉm cười, "Không thành vấn đề." Hall mặt tối sầm lại, đem Jack từ bên người Lăng An Tu lôi đi, "Thời gian không còn sớm, chúng ta lên đường đi." Bởi cơ giáp năng lực có hạn, bọn họ lựa chọn đi bộ. Việc này làm khó cho ba vị Alpha từ nhỏ đã luôn có cơ giáp bên người, bọn họ không cảm thấy mệt, chẳng qua là cảm thấy thời gian trôi qua quá chậm, bình thường chớp mắt một cái có thể đến nơi cần đến, hiện tại lại đi cả ngày cả đêm. Lăng An Tu ngược lại là không có cảm giác gì, hắn và Jack đi ở trước vừa nói vừa cười, ba tên còn lại đường đường là Alpha đi đằng sau, không nói một lời. Dọc theo đường đi đều là tuyết lớn mênh mông, bọn họ không nhìn thấy nhóm khác đâu, cũng không có gặp phải quân địch công kích. Đến buổi tối, Jack cống hiến ra cơ giáp của hắn, năm người chui vào ngủ. Buổi tối, bốn phía đều yên tĩnh, hơi hơi có một chút tiếng vang đều có thể nghe thấy. Lăng An Tu ngồi ở bàn điều khiển cơ giáp. Nhưng là, hắn ngồi chưa đến một giờ, liền không kiên nhẫn. Đầu tiên là Carl đưa thức ăn đến cho hắn, tiếp lại là Byron thân thiết cùng hắn nói ngủ ngon, sau đó là Hall biểu thị nguyện ý thay hắn canh gác để hắn có thể đi ngủ. Lăng An Tu thật vất vả đem tất cả ba tên Alpha đều đuổi đi, Jack liền vui vẻ mà chạy tới. "Lại làm sao? Các anh còn có để im cho tôi trực hay không?" Lăng An Tu cả giận nói. Jack vô cùng đáng thương mà nói, "Tôi cùng ba Alpha họ ngủ chung, áp lực rất lớn... An Tu, tôi có thể ở cùng cậu hay không?" Lăng An Tu hít sâu một hơi, "Đến đây đi." Jack vui vẻ ngồi ở vị trí kế bên ghế lái, cùng Lăng An Tu câu được câu không tán gẫu."Cái kia, An Tu a, tôi nghe nói trung tá Hall là chồng trước của cậu?" "Ừm." "Còn thượng tá Byron?" "Hắn là anh chồng trước đây của tôi." "..." Jack gật gật đầu, "Vương tử Carl..." "Là bạn thân tôi." Jack túm tóc, "Tại sao tôi cảm thấy bầu không khí trong đội ngũ chúng ta rất quỷ dị a?" "..." "An Tu, An Tu!" Lăng An Tu triệt để không nhịn được, "Lại làm sao!" "Nơi này, thật giống có cái gì không đúng." Jack chỉ vào một điểm trên màn ảnh nói. Lăng An Tu lập tức đem một điểm đột nhiên xuất hiện kia khuếch đại, mặt trong nháy mắt liền chìm xuống dưới, "Đem ba người bọn hắn dựng dậy, mau!" Năm người bọn họ có bốn cái cơ giáp cấp A, một cơ giáp cấp B. Vì Jack là nhân viên hậu cần kiêm nhân viên y tế, nên hắn bảo vệ cơ giáp cấp B của mình làm tiếp viện. Lăng An Tu chuyển đổi thành thể chất Alpha, cùng ba người còn lại đồng thời nhảy vào cơ giáp. Cơ giáp cấp S tuy nói cùng cấp A chỉ hơn một cấp, nhưng lại có sự chênh lệch khác biệt. Hall cùng Byron kinh nghiệm phong phú, bộ cơ giáp cấp S kia để hai người bọn họ liên thủ đối phó, Lăng An Tu cùng Carl thì lại phụ trách hai khối cơ giáp còn lại. Tại bên trong cánh đồng tuyết mênh mông, tám con quái vật khổng lồ quấn quýt lấy nhau chém giết, tranh đấu, không có ai đem cuộc chiến đấu này đánh đồng với cuộc diễn tập lúc trước, tất cả đều sử dụng lực lượng của toàn thân. Carl đầu tiên giải quyết được một chiếc cơ giáp cấp A, trung tá ngồi ở bên trong nghe đến còi báo động của cơ giáp, bất đắc dĩ thối lui ra khỏi cuộc chiến. Carl lập tức vọt tới phía trước trợ giúp Hall, lúc này cơ giáp Byron đã coi là báo hỏng, anh cũng chỉ có thể lùi tới phía sau. Mà Lăng An Tu bên này tương đối khó giải quyết, hắn biết mình gặp kình địch, chỉ có thể tập trung tinh thần miễn cưỡng ứng đối, mãi đến tận khi máy phát âm thanh của Carl vang lên, "An Tu, dừng lại, chúng ta đã thua." "Tại sao? Cuộc chiến còn chưa kết thúc." "Ba máy cấp A cơ giáp coi là báo hỏng, nếu như là tại thực chiến, chúng ta cũng sớm đã tử trận toàn bộ." Lăng An Tu ngơ ngác mà ngồi ở buồng điều khiển cơ giáp, nhất thời còn chưa kịp phản ứng -- trận diễn tập đầu tiên khi hắn trở lại quân đội, liền kết thúc thảm hại như vậy? Đây mới là buổi diễn tập đầu tiên... "Quân địch" đem bọn họ thủ tiêu xong, lập tức đi tìm một tiểu đội khác gây phiền phức. Jack từ trong cơ giáp đi ra, ôm một đống công cụ tiến hành tu sửa ba khối cơ giáp. Chỉ có Lăng An Tu vẫn như cũ ngồi ở trong cơ giáp, nhớ lại từng khoảnh khắc trong trận chiến."An Tu, là tôi, cho tôi tiến vào." Lăng An Tu mở cửa khoang ra, Byron đi vào. "Chuyện gì?" Lăng An Tu hỏi. "Tới an ủi cậu." Byron cười nói, "Cậu đã biểu hiện rất khá, không phải quân ta quá yếu, mà là đối thủ quá giảo hoạt, cho nên cậu không cần vì chuyện nhỏ này mà để ý." Lăng An Tu nhìn hai tay của chính mình, lẩm bẩm nói: "Tôi tưởng mình có thể." "Cậu đương nhiên có thể." Lăng An Tu lắc đầu một cái, "Nếu không phải vì ba năm xuất ngũ kia, tôi nhất định không phải là bộ dáng này..." Byron mới vừa muốn nói gì đó, cơ giáp đột nhiên phát ra một tiếng cảnh báo sắc bén, Lăng An Tu không có nhìn rõ nội dung cảnh báo cũng cảm giác được một trận đất rung núi chuyển, từ bốn phía truyền đến tiếng vang ầm ầm ầm. "Động đất?" "Không phải... Là tuyết lở!" Lăng An Tu đột nhiên nắm lên máy truyền tin, "Carl, Hall, các anh nhanh chóng tiến vào cơ giáp..." "Cơ giáp của chúng tôi đều bị hỏng!" Byron kêu to, "Nhanh đi cứu bọn họ! Mau!" Lăng An Tu cấp tốc quét tìm vị trí Carl cùng Hall, mặt ngay lập tức liền trắng: Carl Hall cách xa nhau khá xa, mà tuyết trắng mênh mang hướng bọn họ kéo tới bằng tốc độ kinh người. Lăng An Tu đau đầu sắp nứt -- hắn nên cứu ai trước tiên? Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam - Hết chương 43 - Nguyệt Kiều: Gần 6000 chữ a ( ͡ಥ ͜ʖ ͡ಥ) khóc tiếng mán hic ( ཀ ʖ̯ ཀ) càng về sau chương càng dài a
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]