Chương trước
Chương sau
Phiên tòa ngày đó tất nhiên là Hạ Vi Lệ thua kiện, ngoài chứng cứ Hạ Hi đưa ra, Lý Vinh Hà cũng đến phiên tòa xác nhận hành vi của Hạ Vi Lệ, đây chắc là lần đầu tiên bà dám đứng thẳng lưng trước mặt gã, tuy rằng trên mặt vẫn còn vẻ lo sợ nhưng vẫn kiên trì nói xong lời.
Bà kể lại hết những chuyện đã xảy ra với mình, kể lại hành vi hung ác của Hạ Vi Lệ, ngay cả những lời hắn nói cũng như học thuộc lòng, người này có ảnh hưởng quá lớn đến bà, có điều bà đã lo sợ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể dũng cảm đứng lên. Hạ Vi Lệ không chỉ một lần uy hiếp bà, gã không ngờ Lý Vinh Hà sẽ biến thành người như bây giờ, người này gã vẫn nắm trong lòng bàn tay đột nhiên lại mất đi khống chế.
Lý Vinh Hà cũng không phải không hiểu đạo lý, bà hiểu rõ từ trước đến giờ gã sai nhưng chính mình lại không phản kháng, càng không có sức lực phản kháng, bà sợ bị Hạ Vi Lệ trả thù song lúc này bà không sợ, Hạ Hi đã nói bất cứ lúc nào cũng có thể che chở cho mình, bà trốn thoát khỏi cơn mưa xối xả, sau đó an toàn trốn dưới cây dù.
Điều khiến Hạ Hi không ngờ Hạ Vi Lệ là kẻ tình nghi buôn bán trẻ em, đây là vụ án rất lâu về trước nhưng lần thứ hai bị lật lại, thậm chí có một đứa trẻ liên quan đến vụ án trên không may chết đi, cảnh sát lấy đầu mối từ hắn, sau đó tìm được nguồn gốc thủ phạm nhiều năm trước.
Vụ án này gây kinh sợ cho nhiều người, nhưng kinh sợ nhất vẫn là Hạ Hi, bởi vì đột nhiên cậu có một suy nghĩ vô cùng đáng sợ.
Hạ Hi vẫn cho rằng mình là con nuôi của Hạ Vi Lệ bởi từ nhỏ đến lớn gã đều nói như vậy, nhưng tại sao cậu lại tin lời gã? Hạ Hi nhanh chóng xác minh được suy đoán của bản thân, Hạ Vi Lệ thấy sự tình bị bại lộ, cũng mất đi toàn bộ lí trí, hắn thừa nhận chuyện này với tòa án, còn giải thích nguyên nhân đứa trẻ tử vong. Cuối cùng gã quay đầu nhìn về phía Hạ Hi, trước mặt bao người lên giọng: “Tôi không còn gì giấu diếm, từ trước đến nay tôi chưa nhặt được một đứa trẻ nào, tất cả trẻ con đều là tôi lừa bán, trong mấy đứa bị tôi bán đi, à, thực ra tôi còn để lại một đứa cho mình nuôi…”
Lúc này Tần Duệ Lâm và Hạ Hi cùng nhìn nhau, từ lúc Hạ Vi Lệ nói câu kia hắn đã thấy không bình thường, điều gã nói tất nhiên muốn nhằm vào Hạ Hi, bất chợt biết được thông tin thế này thực sự khiến cậu chịu nhiều đả kích!
Tần Duệ Lâm lặng lẽ nắm chặt tay Hạ Hi, hắn có thể cảm giác thấy cậu đang căng thẳng, trong tay hắn đều là moof hôi, thậm chí còn run lên nhè nhẹ.
Hạ Vi Lệ nói xong câu kia không dừng luôn, dáng vẻ bệ vệ lớn lối nói: “Mấy người có ngạc nhiên thấy ai kia không? Nó là Hạ Hi! Đúng, chính là đại minh tinh trong mắt các người! Các người nghĩ nó rất chân thành à! Không! Nó là một tên lừa gạt…”
Tần Duệ Lâm bỗng nhiên đứng lên, sau đó làm dấu với thẩm phán phía xa.
Thẩm phán lập tức tuyên bố dừng phiên tòa, sau đó cho phép cảnh sát vào tòa áp giải Hạ Vi Lệ đi.
Hạ Vi Lệ thấy nhiều cảnh sát tiến vào, tâm trạng trở nên hết sức kích động, gã nổi trận lôi đình gào lớn: “Tao biết mày muốn trả thù tao, tao cho mày biết dù tao có biến thành quỷ cũng không tha cho mày! Các người thấy Hạ Hi tốt điểm nào? Nó là một tên đồng tính luyến ai! Nó đang lừa dối các nguời! Buông ra! Nó….”
Hạ Vi Lệ bị bịt mồm lôi đi, về phiên tòa của gã chắc phải dời ngày, lúc gã rống giận cả phiên tòa gần như im lặng phăng phắc. Bởi vì vụ án lần này được xét xử bí mật, hơn nữa những người tham gia đều được Tần Duệ Lâm sàng lọc một lần, cho nen không đến mức xảy ra tình trạng hỗn loạn, nhưng khiếp sợ là khó tránh khỏi, dù sao Hạ Hi cũng là nhân vật công chúng, hơn nữa lại có scandal xấu truyền ra.
Hạ Hi muốn đứng dậy, nhưng phát hiện trước mắt mình biến thành màu đen, Tần Duệ Lâm nhanh chóng đỡ lấy cậu, sau đó mang người rời đi từ lối đặc biệt của tòa án.
Lúc lên xe rồi, Tần Duệ Lâm ôm lấy Hạ Hi, hắn dùng tay nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, thấp giọng an ủi: “Được rồi, A Hi, không có việc gì rồi, thông tin này sẽ không được truyền ra bên ngoài,gã là người điên, em đừng để trong lòng.”
Hạ Hi không nói gì, cậu chìm đắm trong khổ sở Hạ Vi Lệ tạo nên, cậu hối hận thật nhiều, hối hận vì sao lại quá nhẹ dạ với Hạ Vi Lệ, hối hận sao không sớm tống hắn vào tù.
“A Hi đừng tự làm khổ mình, cho dù thế nào bây giờ chúng ta rất tốt, anh sẽ luôn bên cạnh em như bây giờ. Những lời Hạ Vi Lệ nói muốn cho em khổ sở, em không thể để gã đạt được ước nguyện, chúng ta phải sống hạnh phúc hơn, như vậy mới là hình phạt nghiêm khắc nhất với gã.”
Hạ Hi thấp giọng nói: “Em vẫn nghĩ mình là do ông ta nhặt được, cũng nghĩ rằng khi còn bé được ông ta cứu mạng.”
Tần Duệ Lâm cúi đầu hôn lên môi Hạ Hi, hắn muốn dùng cách này khiến cậu đừng tiếp tục suy sụp nữa: “Em có muốn tìm cha mẹ đẻ không?”
“Có thể tìm được sao?”
“Chúng ta có thể thử.”
Hạ Hi suy nghĩ kỹ một hồi, lắc đầu: “Quên đi, đã qua nhiều năm như vậy rồi cho dù tìm được thì đã làm sao, trước đây em luôn hận họ vì sao có thể nhẫn tâm vứt mình đi, bây giờ nhớ lại, đau khổ nhất lúc đó chính là họ.”
“Em khó chịu sao? Tâm trạng em lúc nãy không tốt.”
Hạ Hi tựa vào người Tần Duệ Lâm, tuy rằng hắn từng khiến cậu tức giận nhưng cũng mang lại vui vẻ cho cậu, hắn đã thành thói quen của cậu, thói quen có chuyện gì sẽ bàn bạc vói Tần Duệ Lâm đâu tiên, thói quen khi bất lực lại dựa vào hắn mà hắn cũng chưa từng khiến cậu thất vọng, bình thường hắn không đáng tin nhưng thời điểm mấu chốt lại đứng ra tự mình chịu mọi đau đớn.
Hạ Hi không biết cách này thể hiện tình cảm này, càng ngày cậu càng yêu Tần Duệ Lâm, yêu đến không cách nào khống chế nổi, cậu đã tìm lại được tình cảm dành cho Tần Duệ Lâm trước kia, thậm chí bây giờ rất khác, cậu yêu Tần Duệ Lâm và Tần Duệ Lâm cũng yêu cậu.
Bọn họ từ vướng mắc mà lấy được lòng tin của nhau, từ nay về sau, tất cả chắc chắn tốt hơn so với bây giờ.
Hạ Hi nghĩ đến tương lai không khỏi cảm thấy có thêm sức mạnh, cậu cố gắng không khí mờ mịt do Hạ Vi Lệ gây nên, Tần Duệ Lâm nói rất đúng cậu phải sống tốt hơn trước đây, có như vậy mới là hình phạt nghiêm nhất cho gã. Cậu đã từng đi qua vô vàn bụi gai, không nên dừng bước trước con đường sáng sủa của tương lai.
Hạ Hi vươn tay ôm lấy Tần Duệ Lâm, chân thành nói: “Em yêu anh.”
Tần Duệ Lâm ngẩn người một chút, sau đó ôm Hạ Hi thêm chặt, lòng hắn đột nhiên dâng lên cảm giác chua xót khổ sở, cảm động đến mức chân tay luống cuống. Đây là lần đầu tiên Hạ Hi nói với hắn ba chữ “em yêu anh”, cậu từng nói “thích” vô số lần nhưng chưa bao giờ dùng chữ “yêu”. Tần Duệ Lâm lâm biết ý nghĩa hai chữ này với Hạ Hi rất khác nhau, điều này có nghĩa răng cậu đã toàn tâm toàn ý đi vào, vĩnh viễn cũng không hối hận.
Hắn vẫn đợi Hạ Hi nói ra chữ này, rốt cuộc lúc này đã đến.
Tần Duệ Lâm nghẹn ngào nở nụ cười: “Anh cũng yêu em, vĩnh viễn yêu em.”
…………………………………
Trên tay Hạ Vi Lệ có mạng người, cả đời này không ra khỏi tù giam, sau khi tòa tuyên án, Hạ Hi đột nhiên sinh bệnh. Cậu chẳng hiểu sao lại mắc bệnh, ngược lại Tần Duệ Lâm bị dọa không nhẹ, mỗi ngày hắn đều tự mình chăm sóc Hạ Hi, hận không thể để Hạ Hi nằm trên giường cả ngày, ngay cả Tần Thần cũng không nhìn được nữa.
Thực ra có nhiều chuyện Tần Thần không muốn nhìn thấy, nhóc có cảm giác mình và em trai như hai cái bóng đèn lớn, cha nhóc không rời daddy nửa giây nửa phút, hơn nữa thường xuyên ân ái mật ngọt, ví như khi daddy muốn ăn chocolate, cha nhóc có thể thành công tìm tiểu kim khố của Hạc Hiên, sau đó mang chocolate đến cho daddy. Nếu như bị Hạc Hiên phát hiện, hắn sẽ nói lại cho bé biết daddy đối xử tốt thế nào với bé, sau này bé nhất định phải chăm sóc daddy, nếu như daddy muốn ăn chocolate thì bé nhất định phải để daddy ăn đầu tiên.
Nói tóm lại, trong lòng cha nhóc daddy mới chính là người hắn một  lòng muốn chăm sóc, còn hai đứa con trai, con trai đương nhiên cũng phải chăm sóc daddy thật tốt.
Đương nhiên trong lòng Tần Thần daddy vĩnh viễn đứng thứ nhất, hiện tại nhóc đang tranh giành với cha mình nhưng tuyệt đối không thể để cho Hạc Hiên cướp được, cũng bởi vậy, trong nhà ngoài Tần Duệ Lâm hết mực cưng chiều Hạ Hi, còn có một Tần Thần luôn luôn muốn cướp được daddy về tay, mà Hạc Hiên, bé nghĩ chiến trường này loạn lạc quá, thầm nghĩ ôm chân anh trai là được rồi.
Bệnh tình Hạ Hi không nặng lắm, cậu sinh  bệnh nhanh nhưng đi cũng nhanh, sau khi bệnh tốt hơn, chuyện không vui cũng theo cơn ốm trôi qua hết, bọn họ lần nữa khôi phục lại như ban đầu, giống như chưa từng xuất hiện Hạ Vi Lệ, càng chưa từng bị gã phá rối cuộc sống của mình.
Chỉ có điều những lời đồn đại về Hạ Hi không tránh khỏi lan truyền rộng rãi trên internet, thông tin gần đây của Hạ Hi được người ta kết hợp phân tích, bọn họ chăm chú tìm kiếm chân tướng phía sau, bao gồm người đàn bà cũng đến đồn cảnh sát với Hạ Hi là ai? Tại sao Hạ Hi lại đến tòa án?
Đang lúc tin đồn lên cao lại có tin tức mới nhất từ weibo, bài viết này đâm thẳng vào tính hướng của Hạ Hi, còn kết hợp với một loạt phân tích.
Thực tế, tin này không phải là nghi vấn đầu tiên cư dân mạng nói về Hạ Hi, từ lúc Hạ Hi nhận cuộc phỏng vấn qua video kia thì đã có chuyên gia phân tích, kết luận cuối cùng là Hạ Hi đang ở cùng đàn ông. Kết luận này khiến không ít người chú ý, nhưng đến khi thông tin này được tung ra lần thứ hai, không ngạc nhiên khi những kết luận này được mang ra ngoài.
Hiện tại cư dân mạng đang chia thành 3 phái, phái thứ nhất kiên trì chờ Hạ Hi bác bỏ tin đồn, trước khi đó tuyệt đối không tin bất kì ngôn từ của kẻ nào, phái thứ hai bày tỏ cho dù thế nào cũng sẽ bên cạnh cậu, thậm chí có người nói sẽ ngồi ghế chờ Hạ Hi come out, phái khác thì có thái độ phản cảm, cho rằng Hạ Hi như vậy là thoái hóa xã hội.
Tính hướng của Hạ Hi nghiễm nhiên trở thành trọng tâm của mọi câu chuyện, nóng sốt nhất hiện tại, tất cả mọi người đều chờ đáp án của cậu, vậy mà weibo Hạ Hi vẫn lặng lẽ không động tĩnh gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.