(1)
Tâm hồn Tần Duệ Lâm biến thành tro bụi, trong nháy mắt cả người hắn giống như đã chết, ánh mắt trống rỗng nhìn Carlo, cảm giác như mình là một đứa trẻ mồ côi lang thang, tinh thần suy sụp cùng tuyệt vọng đánh bay ý chí hắn, nội tâm hãm sâu vào mờ mịt không lối thoát.
Sức lực trong người như bị rút đi sạch, phải dựa vào tường mới không bị ngã xuống.
Carlo lại nói: “Tần gia, ngài đừng khổ sở, Hạ Hi đối với ngài như vậy, nếu cậu ấy còn muốn chạy thì hãy để cậu ấy đi đi. Với thân phận của ngài, còn sợ không tìm được tình nhân tốt hơn sao? Nếu ngài muốn, tôi sẽ tìm cho ngài!”
Tầm nhìn Tần Duệ Lâm chuyển đến người Carlo.
Carlo còn ngỡ hắn không nghe được lời khuyên, càng chân thành nói: “Tần gia, trước đây Hạ Hi nghĩ mọi biện pháp để ngài vui vẻ, bây giờ ngài thích cậu ấy nhưng cậu ấy lại làm cao, tâm trạng thay đổi nhanh như vậy căn bản không xứng với nỗ lực của ngài. Ngài hãy quên cậu ấy đi, đây là chuyện tốt cho cả hai, tôi không đành lòng nhìn ngài khổ sở như vậy, Hạ Hi dựa vào cái gì mà hành hạ ngài như vậy!”
Carlo vừa dứt lời, Tần Duệ Lâm đột nhiên túm lấy áo ông, sau đó cố gắng nện vào vách tường, Carlo hoảng hốt không kịp chuẩn bị nên bị Tần Duệ Lâm túm cổ áo, vẻ mặt dữ tợn thô bạo nói: “Ông lừa tôi!”
“Tôi không phải…”
“Ông lừa tôi! ” Tần Duệ Lâm gần như phát điên nhưng vẫn còn mang theo ít lý trí, hắn hạ giọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-tai-hon-voi-toi/1605035/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.