Cuộc gọi video cũng không diễn ra quá lâu dù sao Tần Thần còn phải đi ngủ sớm, tất nhiên nhóc cực kỳ không muốn, dùng trăm phương nghìn kế kéo dài thời gian, hết lần này đến lần khác làm bộ thương tâm. Hạ Hi cũng cảm thấy đau lòng một mình Tần Thần ở nước Z, trong lòng cậu vốn đã mang hổ thẹn đến khi nhóc hô to daddy thì chỉ có buông vũ khí đầu hàng.
Tần duệ lâm tắt video rồi đem laptop bỏ sang một bên, bé con vẫn còn ngủ say sưa trong lòng, Hạ Hi cẩn thận đem bé đặt sang một bên, tâm tình có vẻ đi xuống.
Tần Duệ Lâm thấp giọng hỏi: “Em muốn xuống giường đi dạo à?”
Hạ Hi không lên tiếng, một lát hỏi: “Lúc nào xuất viện?”
“Đợi thêm vài ngày nữa, em phải ở đây quan sát một chút.”
“Tôi cảm thấy không có vấn đề.”
“Nói dối.” Tần Duệ Lâm nói: “Tối qua em vừa than vết thương còn đau.”
“Đúng là có chút đau nhức, nhưng sáng mia hãy xuất viện đi, tôi không muốn tiếp tục ở lại đây, chỗ này khiến tôi cảm thấy áp lực nặng nè.”
Ngữ khí cậu kiên quyết, Tần Duệ Lâm vẫn chần chừ nói: “Em thực sự không có vấn đề gì nữa à?”
Hạ Hi nằm nghiêng, ánh mắt cậu dịu dàng nhìn bé con, đầu ngón tay chạm đến bàn tay bé: “Tôi có thể tĩnh dưỡng ở nhà.”
Tần Duệ Lâm ngơ ngác một chút, sau đó kích động đến nói năng lộn xộn: “Em…em nói nhà?”
Hạ Hi ngờ vực: “Làm sao vậy?”
“Không có.” Ngực Tần Duệ Lâm như bị rưới mật ngọt, hắn vui vẻ ngồi trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-tai-hon-voi-toi/1605031/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.