Bắn xong pháo hoa nhưng chấn động vẫn còn lưu giữ trong tim.
Dưới trời đêm rộng lớn, Tần Duệ Lâm tháo xuống tấm áo giáp cứng rắn của bản thân, không chút phòng vệ phô ra hết tất cả những yếu đuối của mình với Hạ Hi. Hạ Hi có thể nghe được tiếng hắn hít thở thật mạnh, cậu bị đối phương ôm chầm lấy, thân thể cả hai dường như hợp lại thành một, nhưng Tần Duệ Lâm vẫn cố ý tránh phần bụng yếu ớt của cậu ra, hắn tựa đầu vào vai Hạ Hi, ánh mắt không có có tiêu cự nhìn về một nơi xa xăm nào đó.
“Đừng lên tiếng.” giọng của Tần Duệ Lâm thật khàn: “Ít nhất đừng từ chối anh lúc này.”
Hắn không phải là thần tiên, ngay cả khi lý trí bảo rằng phải kiên định thì vẫn sẽ tổn thương, Hạ Hi một lần lại một lần lạnh lùng với hắn, khiến thành trì kiên cố hắn xây nên cũng bắt đầu dần dần tan rã, hắn không biết nếu lúc này cậu nói ra những lời “Anh làm như vậy có ý nghĩa gì không? Tôi không muốn có bất kỳ loại quan hệ nào với anh, rời khỏi anh mới là bù đắp tốt nhất cho tôi” thì hắn có thật sự sụp đổ luôn không.
Tâm trạng của hắn xuống dốc không phanh, lúc này hắn như con ngựa hoang bị kẹt trên vách núi cheo leo, không để ý một chút sẽ bị đẩy xuống, sau đó tan xương nát thịt.
Hạ Hi vẫn duy trì sự im lặng của bản thân, tâm trí của cậu lúc này thật rối rắm. Có những giây phút cậu gần cứ tưởng đã quên được đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-tai-hon-voi-toi/1605021/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.