Vị hung thần này đến làm cho người ta không kịp đề phòng, chỉ dựa vào khí thế đã ép được đám người xuống, nhân lúc bọn họ đang giật mình kinh sợ thì Tần Duệ Lâm đã nhanh nhẹn đạp ngã hai người, hắn ra tay rất ngoan độc buộc đám người kia phải lùi về vài bước.
Quang Bàng Nam hoảng sợ nói: “Mày dám đánh người! Không tin tao sẽ báo công an!”
Tần Duệ Lâm nhìn thoáng qua Hạ Hi, sau đó đem gậy sắt trên tay vụt xuống mặt ghế đá, dáng vẻ hung hăng ngang tàng nói: “Cứ việc báo công an, bọn mày cảm thấy tao sẽ sợ sao? Thấy tao có lưu manh hơn so với người khác không? Nói cho bọn mày biết, trò này ông đây thời trung học đã chơi chán rồi! Còn không phục, nhanh chóng lại đây!”
Hắn vừa mới khiêu khích thì có một tên đi lên thật, Tần Duệ Lâm cũng không thèm khách sáo, kéo gậy sắt lên hung hăng đập thẳng vào đùi đối phương. Một âm thanh sắc nét vang lên, một chân người nọ mềm nhũn quỵ thẳng trên mặt đất, chân đứng lên không nổi nữa, đám người còn lại vô cùng hoảng sợ.
Tần Duệ Lâm vẻ mặt hung ác, vẻ ngoan độc này của hắn giống như từ trong lòng xuyên thấu ra, không ai dám hoài nghi lời hắn nói nữa, thân thể bị hắn chăm chú nhìn bắt đầu run lên, không ít kẻ chỉ dám để lại vài câu chửi thề rồi sau đó xám xịt trốn đi mất.
Nhưng kẻ bị Tần Duệ Lâm làm bị thương lại đi không được, ánh mắt Tần Duệ Lâm ngoan lệ nhìn phía ba kẻ kia, dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-tai-hon-voi-toi/1605007/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.