Tần Duệ Lâm canh ngoài cửa chung cư đến hơn nửa đêm, sau mới phát hiện Hạ Hi đã sớm lên nhà. Hắn chán nản một trận, không thể không nhụt chí mà quay về, hắn không biết mình làm như vậy có ích lợi gì, nhưng nếu như không làm như vậy lòng hắn càng khó chịu thêm. 
Cho đến tận hôm nay, hắn cũng không biết mình nảy sinh tình cảm với Hạ Hi khi nào, hắn sống cùng Hạ Hi quá lạnh nhạt, nhạt đến mức ngay cả một chút tình cảm thay đổi cũng không thể nhận ra, cho đến khi hoàn toàn mất đi đối phương, tình cảm được tích tụ này mới nổi lên mãnh liệt như thủy triều, dường như bao phủ lý trí hắn trong nháy mắt. 
Rốt cuộc mình yêu Hạ Hi đến mức nào? Tình yêu này có thể kéo dài bao lâu? Tần Duệ Lâm không thể cho ra đáp án, hắn chỉ biết là đời này hắn không thể không có Hạ Hi, cho dù hắn bị thương tổn, cũng nhất định phải đem Hạ Hi giữ lại bên người. 
Nếu không, bệnh của hắn vĩnh viễn không tốt lên được. 
Hạ Hi là thuốc của hắn, đã ngấm sâu vào một phần xương tủy, không thể không có nó. 
Ngày hôm sau Tần Duệ Lâm thức dậy muộn, hắn xuống tầng chuẩn bị đi tới công ty, không ngờ lại phát hiện Quý Tân ngồi trên sô pha, có lẽ y đã đợi rất lâu, vừa thấy Tần Duệ Lâm xuất hiện liền ngồi thẳng người, trong ánh mắt vừa tràn đầy thiết tha vừa đầy sợ hãi, y mặc quần áo Tần Duệ Lâm tặng, biểu lộ lấy lòng với hắn. 
Động tác thắt cà-vạt của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-tai-hon-voi-toi/1604996/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.