Lục Minh Kha tức điên người!
Hắn phải vất vả lắm mới bĩnh tĩnh, noi gương theo hai người kia yên lặng chăm sóc Tăng Thanh, kiên nhẫn chờ đợi; ai mà ngờ được Từ Hạo Miểu lại dùng chiêu thức đánh lén sau lưng, lại còn dùng cái thủ đoạn ngu ơi là ngu. Chẳng nhẽ Từ Hạo Miểu không biết Tăng Thanh là kiểu người chỉ nhìn hành động không xem lời nói hay sao?
Nếu mày nói yêu, nói có thể chết vì em ấy, em ấy nhất định sẽ không bao giờ tin, lại còn nghĩ mày thật ngu ngốc, nhưng nếu mày để em ấy tận mắt chứng kiến mày sẽ vì em ấy làm tất cả mọi thứ dù là thứ nhỏ nhất, ngoài miệng em ấy nói không quan tâm nhưng thực chất trong lòng em ấy sẽ rất cảm động!
Má nó! Thằng ngu!
Một mình mày nói mỗi mình mày thì kệ mẹ mày, còn lôi cả chuyện của tao ra kể, tao cần chắc? Ha!
Lục Minh Kha chỉ muốn Tăng Thanh vui vẻ, nhưng đcm nó, giờ Lục Minh Kha lại muốn xiên cho Từ Hạo Miểu mấy nhát!
Khốn kiếp! Thằng điên!
Lục Minh Kha tức điên người, lại đấm cho Từ Hạo Miểu mấy cú ngay tại trận, nổi giận đùng đùng mà bỏ đi, thậm chí còn không thèm hỏi Tăng Thanh ở lúc cuối đời đã viết những gì trên nóc sân thượng.
Hắn còn cản đường Chung Kí Bạch, cười lạnh nói: "Tao biết mày đang làm gì, nói thật không giấu, tao cũng đang làm điều tượng tự, vậy đi, dù gì kết quả cũng là vì tốt của em ấy, mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-chet-theo-toi/3318354/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.