Khi Tăng Thanh còn rất nhỏ, cậu đã nghe viện trưởng kể câu chuyện "cậu bé chăn cừu nói dối", Tăng Thanh cảm thấy đứa bé chăn cừu thật là ngu ngốc. Viện trưởng mỉm cười và hỏi tại sao lại nói vậy.
Tăng Thanh trả lời bằng một giọng điệu non nớt: "Con sẽ không bao giờ nói ra những lời nói dối ngu ngốc như vậy. Nếu con là nó, con sẽ nói với tất cả mọi người rằng sói sắp chạy vào làng và ăn thịt cừu của mọi người rồi. Như vậy cho dù là bị lừa thì mọi người vẫn sẽ cầm vũ khí để đuổi sói đi, ừm... Viện trưởng ơi, hoặc khi sói thật sự tới, con sẽ nói mọi người rằng ai giết được sói, con sẽ cho người đó một con cừu."
Tăng Thanh không hiểu được ngụ ý đơn giản của câu chuyện này đối với trẻ em. Những con cừu đó không phải là cừu của cậu, Tăng Thanh không quan tâm liệu chúng có bị giết hay không, nhưng cậu để ý tới việc không ai quan tâm đến mình.
Từ sự việc tuổi thơ ngây thơ này có thể nhận ra một phần tính cách của Tăng Thanh, Tăng Thanh sẽ không đặt hy vọng vào người khác, sẽ cảm thấy không có ai cầm cuốc đến giúp cậu xua đuổi con sói đáng sợ kia, chỉ khi nào để cập với nguy cơ đến đối phương hoặc cho đối phương một lợi ích thì người đó mới giúp cậu trả giá.
Viện trưởng hoà ái lắc đầu rời đi mà không nói lời nào, bọn trẻ trong cô nhi viện rất giỏi xem xét ánh mắt của người lớn, thấy người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-muon-chet-theo-toi/3318321/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.