Hai ngày nay, Lý Huyền Lương phát hiện thái độ của Tiểu Vũ đối với y đột nhiên tốt lên rất nhiều. Không có việc gì còn quay sang gọi y một tiếng Lý ca, gọi đến thật thân thiết, khiến cho y thấy có chút khó chịu.
Hôm đó, khi y đang ở trong nhà bếp nấu cơm thì Tiểu Vũ đi vào, cố gắng làm ra vẻ thản nhiên, nói: “Lý ca, mấy ngày nay tuy thương thế của Mã ca đã tốt lên rất nhiều nhưng cũng không thể lơ là được. Bác sĩ Chu nói Mã ca bị tổn thương lục phủ ngũ tạng, giai đoạn sau điều trị rất quan trọng. Có thể để ta chăm sóc hắn thêm hai tuần nữa không? Đợi Mã ca bình phục hoàn toàn rồi ta sẽ đi. Ngươi yên tâm, một phân tiền ta cũng không lấy. Chủ yếu là vì trước đây Mã ca đối xử với ta rất tốt, ta chăm sóc hắn cũng hợp tình hợp lý thôi. Nếu như ta đòi tiền công với Mã ca thì ta quả thật không đáng làm người.”
Lý Huyền Lương thấy đôi mắt Tiểu Vũ đầy vẻ chân thành, đột nhiên có cảm giác hổ thẹn. Hơn nữa tiền công chăm sóc Mã Thần Nhất đâu phải do y trả, y có tư cách gì đuổi người ta đi? Vì vậy, y hơi chột dạ, nói: “Ta không có ý kiến gì hết, việc này ngươi cứ hỏi Mã Thần Nhất đi.”
Nghe Lý Huyền Lương nói xong, Tiểu Vũ trở nên rất vui vẻ. Hắn liên tục nói tiếng cám ơn, rồi còn chịu khó ở lại giúp Lý Huyền Lương rửa sạch thức ăn, sau đó mới đi ra ngoài.
Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-hoan-luong-ky/2324090/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.