Thời điểm Đàm Đào tỉnh lại, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ hắt vào, dương quang sáng sớm nhẹ nhàng vừa vặn chiếu lên người.
Quanh mũi thoang thoảng mùi hương nhàn nhạt, người đàn ông trên giường còn chưa mở mắt, môi đã hơi cong lên, lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Y mở mắt ra, duỗi người đứng dậy, quả nhiên ở phòng bếp nhìn thấy thanh niên đeo tạp dề còn đang bận rộn.
Nghe được phía sau có động tĩnh, Tạ Mộc xoay người, hướng về phía y lộ ra một cái cười nhạt.
"Nhanh đi rửa mặt, bây giờ sẽ ăn bữa sáng."
Hai người giống như đã sống với nhau cả đời, bình đạm mà lại ấm áp.
Rửa mặt xong, trên bàn đã bày đầy thức ăn.
Toàn bộ đều là món Đàm Đào thích ăn.
"Anh lần trước không phải đã nói với em hiện tại không thích ăn khổ qua sao? Hôm nay không có làm khổ qua."
Tạ Mộc kéo ra ghế ngồi xuống, hai mắt cong cong, nhìn người đàn ông cười.
Cậu đáy mắt tràn đầy yêu thương thuần túy, cũng tràn ngập hân hoan có thể cùng người yêu ở bên nhau.
Đàm Đào nói, "Một lát nữa ăn xong, chúng ta liền đi xem bác sĩ đi."
Con ngươi sáng lấp lánh của thanh niên hơi tối xuống, đầu ngón tay phải cầm chiếc đũa trắng bệch.
Thật sự khát vọng cậu rời đi như vậy sao?
Cậu nỗ lực duy trì tươi cười, cả người lại lạnh băng.
Đàm Đào chú ý tới sắc mặt hơi tái đi của Tạ Mộc, y lo lắng buông đũa, duỗi tay chạm vào trán người yêu thử độ ấm, thanh âm ôn nhu quan tâm, "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-den-chet-deu-cho-rang-ta-la-bach-lien-hoa/1029000/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.