Khâu Ngôn Chí rất sốc.
Cậu ngẩng đầu nhìn Tần Hạ không thể tin nổi, động tác ôm máy tính bảng trong tay càng chặt hơn, móng tay như muốn ghì ra dấu vết thật sâu trên màn hình máy tính.
Cậu há hốc miệng, giọng hơi khàn nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
“… Tôi không hiểu cậu đang nói gì.”
Tần Hạ im lặng nhìn cậu, bỗng nhiên nở nụ cười: “Không hiểu thì thôi, cứ coi như tôi đang nói nhảm đi.”
Khâu Ngôn Chí mím chặt môi, không nói thêm câu nào nữa.
Tần Hạ lại hỏi: “Cậu không đi ăn cơm với tôi thật à?”
Khâu Ngôn Chí lắc đầu.
Tần Hạ nói: “Ừ, vậy tôi đi trước đây.”
Nói xong Tần Hạ nhấc chân rời khỏi đây.
Khâu Ngôn Chí ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng hắn, cho đến khi người kia biến mất ở cuối hành lang cậu mới chợt nhớ ra gì đó, vội vàng cúi xuống nhìn máy tính bảng trong tay.
Thứ hiển thị trên máy tính bảng không phải là khuôn mặt Hạ Châu, mà là bối cảnh phòng ăn trong nhà.
“… Hạ Châu?” Khâu Ngôn Chí gọi tên Hạ Châu, thậm chí trong giọng nói còn pha chút run rẩy khó nhận ra.
Hình ảnh trong máy tính bảng hơi rung như bị ai đó ấn nút chuyển đổi, một giây sau lại biến thành gương mặt Hạ Châu.
So ra mới thấy Hạ Châu có vẻ bình tĩnh hơn Khâu Ngôn Chí rất nhiều.
Hắn lặng lẽ ngồi trên ghế, đôi mắt màu đen rất trầm tĩnh, như thể không hề lẫn bất cứ cảm xúc nào.
Hắn ngẩng đầu nhìn Khâu Ngôn Chí, nói như chưa từng có chuyện gì xảy ra: “Khâu Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chua-he-hom-nay-lai-hanh-toi/975956/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.