Hạ Châu cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Khi hắn ý thức được mình đang nằm trên giường, hắn nghe được giọng nói của một vài người, nhưng không nghe rõ những người kia đang nói gì.
Thỉnh thoảng hắn có thể mở mắt ra, nhưng tất cả chỉ là một mảng trắng xóa.
Dường như có người khẽ gọi nhưng hắn còn chưa kịp nghe rõ người kia nói gì thì trước mắt đã đen kịt, không còn ý thức nữa.
Nhảy xuống từ lầu cao như vậy, Hạ Châu cảm thấy mình chắc chắn sẽ chết.
Không, hắn là một NPC, không thể dùng từ chết được, mà phải là dữ liệu của hắn trong thế giới game sẽ bị xóa đi.
Thế nhưng thời gian hắn có ý thức càng lúc càng dài, hắn cũng dần tỉnh táo hơn.
Cổ họng khàn đặc, cả người như bị xe nghiền qua rồi được ráp lại, đau nhức không có chút sức lực.
Vài y tá, bác sĩ xa lạ lại gần hỏi hắn.
Hắn trả lời từng câu một.
“Xin hỏi cậu tên gì? Hiện tại bao nhiêu tuổi?”
“Hạ Châu, 26 tuổi.”
“Người liên lạc khẩn cấp của cậu là ai, biết số điện thoại của người đó không?”
“Chồng chưa cưới của tôi, Khâu Ngôn Chí, số điện thoại 31576154725.”
Biểu cảm của bác sĩ trở nên hơi kỳ lạ, sau đó hỏi hắn: “…Còn, số điện thoại của người liên lạc khẩn cấp nào khác không?”
Lòng Hạ Châu nặng nề, sau đó đọc số điện thoại của thư ký trưởng.
Bác sĩ hít sâu, sau đó hỏi: “Anh Hạ, anh là người nước nào?”
“Tôi nói tiếng Hán, tất nhiên là người Trung Quốc.”
“Nhưng người Trung Quốc chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chua-he-hom-nay-lai-hanh-toi/975948/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.