Không được, không được, tỉnh lại đi!
Gạt bỏ, gạt bỏ, gạt bỏ đi!
Khâu Ngôn Chí cưỡng lại ham muốn ôm Hạ Châu là ghé vào hôn hít, đột nhiên cậu đẩy hắn ra rồi vùi đầu vào bể nước, bắt đầu đọc bài vè phép nhân.
Hạ Châu nhíu mày, lần thứ hai kéo Khâu Ngôn Chí ra: “Khâu Ngôn Chí, em bị sao vậy?”
Khâu Ngôn Chí khóc không ra nước mắt, nói chuyện cũng thở hổn hển: “… Em… Em bị bỏ thuốc.”
Hạ Châu: “…”
Hạ Châu im lặng hai giây.
Sau đó, hắn lẳng lặng nhấn đầu Khâu Ngôn Chí trở lại bể nước.
“Em cứ tiếp tục đi.”
Khâu Ngôn Chí: “…”
Ôi cuộc đời!
Một lát sau Hạ Châu lại hỏi: “Em bị ai bỏ thuốc?”
Khâu Ngôn Chí nhắm mắt, cảm nhận dòng nước lạnh đang dội xuống người mình.
“Liễu… Liễu Trừng, tên đó bỏ thuốc trong rượu của Trương Dục Hiên, em sơ ý uống nửa ly…”
… Chờ đã! Trương Dục Hiên!
Nếu cậu ta thực sự ngủ với Liễu Trừng, Liễu Trừng sẽ bám cậu ta cả đời!
Khâu Ngôn Chí cuống cuồng nói với Hạ Châu bên cạnh: “Anh… Anh đến phòng 117, gõ hay đạp cửa đều được, đừng để…đừng để Liễu Trừng thành công…”
Hạ Châu đứng im.
Khâu Ngôn Chí cuống lên: “Anh đi nhanh đi!”
Hạ Châu nói: “Khâu Ngôn Chí, sao em lại nghĩ tôi sẽ giúp em.”
Hạ Châu dừng một lúc, giọng điệu lạnh nhạt: “Huống chi dù là tôi hay Trương Dục Hiên, hay Liễu Trừng, với em thì tất cả đều chỉ là NPC, em quan tâm họ đến vậy ư? Khâu Ngôn Chí, chỉ một trò chơi, có phải em đang chơi nhập tâm quá không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chua-he-hom-nay-lai-hanh-toi/975931/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.