Khi Khâu Ngôn Chí bước ra khỏi khoang trò chơi, miệng vẫn còn ngâm nga khúc ca.
Mặt mày hớn hở, vô cùng vui vẻ.
Vừa mở cửa, nụ cười đông cứng trên gương mặt cậu nhưng rất nhanh lại tươi rói.
“Anh hai!”
Một người đàn ông mặc vest đeo giày da đang ngồi trên sofa uống trà. Thấy Khâu Ngôn Chí, anh ta tươi cười vẫy tay.
“Chi Chi, thời gian qua vẫn ổn chứ? Em ở đây một mình đã quen chưa?”
“Quen lắm luôn.” Khâu Ngôn Chí mỉm cười ngồi xuống cạnh anh ta, “Đâu phải anh Hai không biết năng lực thích ứng tuyệt vời của em chứ. Sống ở đâu cũng ổn cả.”
Khâu Hy Thành xoa đầu Khâu Ngôn Chí, vẻ mặt cưng chiều: “Dù ở đây vui vẻ thì khi rảnh cũng phải về thăm nhà, bố nhớ em lắm đấy.”
“Em biết rồi, tháng sau sinh nhật bố em sẽ về.” Khâu Ngôn Chí rất vâng lời.
“Hôm nay anh thấy em tâm trạng không tệ. Sao thế? Có gì vui à? Hay đã phải lòng ai rồi?” Khâu Hy Thành cười ghẹo.
“Có đâu ạ!” Khâu Ngôn Chí xấu hổ, “Anh Hai à, anh cũng biết bình thường em ít ra đường, yêu đương với ai được chứ!”
“Ôi em trai ngốc của anh, tính em hướng nội đến giờ vẫn chưa có mảnh tình vắt vai, sau này phải làm sao đây? Hay anh Hai giới thiệu đối tượng cho em nhé…” Khâu Hy Thành móc ra một tấm danh thiếp, “Cậu bạn này của anh rất xuất sắc, lớn hơn em vài tuổi, mới từ nước ngoài về, quan trọng hơn là…”
Khâu Hy Thành ghé vào tai Khâu Ngôn Chí nói nhỏ: “Cậu ấy cũng thích đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-chua-he-hom-nay-lai-hanh-toi/236536/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.