PHIÊN NGOẠI – BỮA TIỆC TRÀ CỦA ẢNH VỆ
“Ngươi là Ảnh Vệ?”
Trong không gian phủ sương trắng dưới bầu trời đêm, ba người ngồi đối diện nhau.
Khí tức đặc trưng của Ảnh Vệ quá mức rõ ràng, đủ để họ nhận ra nhau ngay trong đám đông.
“Nói chính xác thì là Ám Vệ.”
Thập Cửu đáp.
Vừa nói, hắn vừa nhìn về phía người mặc đồ đen đối diện.
“Có vẻ như ngươi cũng giống ta.”
Ảnh Nhất im lặng trong giây lát rồi mới lên tiếng:
“Ta từng là Ảnh Vệ của chủ nhân.”
Từng là, giờ thì không còn nữa.
Nghe như một câu chuyện bị vứt bỏ.
Là Ảnh Vệ, nhưng lại bị chủ nhân ruồng rẫy, đây không nghi ngờ gì chính là sự trừng phạt tàn nhẫn nhất trên đời.
Thập Cửu liếc hắn một cái, ánh mắt có chút thương cảm.
“Nhưng dường như trong chúng ta có một kẻ khác biệt.”
Cả hai đồng loạt nhìn về phía người thứ ba trong nhóm.
Người có mái tóc vàng và đôi mắt dị sắc, mặc quân phục sĩ quan – Thập An: “…..”
“Khụ.”
Thập An ho nhẹ một tiếng, điều chỉnh tư thế, chống hai tay lên bàn, đan mười ngón tay vào nhau, rồi nói:
“Ta thực sự không phải Ảnh Vệ như các ngươi nói. Ta từng là cận vệ của Bệ Hạ, cũng là thư nô. Hiện tại, ta là trùng hậu và nguyên soái của Bệ Hạ.”
Cận Vệ và Ảnh Vệ có chút khác biệt nhưng về bản chất thì tương tự, đều là bảo vệ chủ nhân.
Thư nô….. nghe như một nô lệ, loại có thể gọi chủ nhân là ‘chủ nhân’.
Gộp cả hai lại, cũng có thể xem như tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684092/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.