PHIÊN NGOẠI – HOÀNG TỬ LƯU LẠC VÀ THỢ SĂN MANG THAI
Vì thợ săn mang thai trứng của mình, những ngày tiếp theo, Moose buộc phải cung cấp tin tức tố cho thợ săn mỗi ngày.
Điều này không quá phiền phức.
Dù sao họ cũng đã ngủ chung một giường, giờ chỉ là thêm một chút vận động trước khi ngủ.
Tuy nhiên, trước đó, trong suốt tuần lễ thức tỉnh sinh lý, họ đều làm mọi thứ trong bóng tối, không nhìn rõ mặt hay cơ thể của nhau, chỉ cảm nhận qua tiếp xúc cơ thể.
Giờ đây, nghĩ đến việc có thể nhìn thấy gương mặt của anh trai thợ săn khi ôm mình, Moose cảm thấy rất mong chờ.
Rồi sau đó, tách, trùng cái tắt đèn.
Moose: “…”
Khi trùng cái với hơi thở lạnh lẽo chuẩn bị nằm xuống cạnh cậu, Moose nhẹ giọng nói:
“À… có thể bật đèn được không? Một cái đèn ngủ nhỏ cũng được. Ta sợ bóng tối.”
Dĩ nhiên, Moose không thực sự sợ bóng tối.
Chỉ là khả năng nhìn trong bóng tối của trùng đực không mạnh bằng trùng cái. Nghĩ đến việc Aks có thể nhìn thấy toàn bộ phản ứng của mình, trong khi cậu lại không thể thấy biểu cảm của anh, điều đó khiến Moose cảm thấy thất bại.
Hơn nữa, cậu cảm giác mình sẽ bỏ lỡ nhiều cảnh đẹp đáng xem.
Aks im lặng một lúc, rồi đứng dậy bật đèn.
Không có đèn ngủ nhỏ.
Aks bật chế độ tiết kiệm năng lượng, ánh sáng dịu dàng, ấm áp, không chói mắt nhưng đủ để nhìn rõ mọi thứ trong phòng.
Aks chậm rãi trở lại giường, rõ ràng là cơ thể cứng nhắc hơn nhiều.
Anh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684054/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.