PHIÊN NGOẠI – TIẾNG LÒNG
Aks, quân thư cấp S+++, gần như đạt cấp SS, có thể tay không đẩy được những bộ giáp chiến đấu nặng hàng trăm tấn.
Hiện tại, trùng đực lại cảm thấy anh không thể nhấc nổi chiếc vali hành lý nén này.
Aks cũng không biết, liệu việc suýt ngã khi đi bộ trên mặt đất phẳng có xấu hổ hơn, hay là bị trùng đực cho là không thể xách hành lý mới là điều đáng xấu hổ.
Giống như anh không biết, câu nói ‘Sao không bế ta luôn đi’ của Moose là ý nghĩ thật của hắn, hay chỉ là một lời than vãn lạ lùng.
Trong khoảnh khắc anh đang lưỡng lự, Moose đã nhanh chóng gắn lại bánh xe bị hỏng.
Rồi hắn đứng lưỡng lự một bên, nhìn anh, có vẻ lo lắng anh không nhấc nổi hành lý, như thể luôn sẵn sàng giúp anh.
Chắc chắn là trong hành lý của Moose có thứ gì đó quan trọng và quý giá.
Aks tự mình đưa hành lý của Moose đến chỗ kiểm tra rà quét của quân bộ, trong suốt quá trình, ánh mắt anh không rời khỏi hành lý.
Khi anh đi ra, Moose đứng bên đường, cao lớn uyển chuyển, khí chất tuyệt vời.
Điều này đã thu hút không ít ánh mắt của các quân thư.
Trùng đực mặc quân phục thật sự rất thu hút, huống hồ Moose lại có vẻ ngoài đẹp đẽ, thân hình lý tưởng, cộng với khí chất và gia thế xuất chúng.
Nếu không phải vì vẻ mặt của Moose có vẻ không vui và khí thế tỏa ra quanh hắn khiến người ta cảm giác như ‘ai lại gần sẽ chết’, có lẽ những quân thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684047/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.