ẢNH VỆ MUỐN LÀM CHÓ CỦA TRẪM
Việc bệ hạ gọi y là ‘Ảnh Nhất’, giờ đây y không còn phản bác nữa.
Dù rằng y đã không còn là ảnh vệ, cũng không nên dùng cái tên này từ lâu.
Bệ hạ chẳng qua chỉ cần một cách để gọi y, và ‘Ảnh Nhất’ là cái tên mà bệ hạ quen thuộc nhất.
Đôi khi, nghe bệ hạ gọi như vậy, y lại thoáng cảm thấy như mình đã quay trở về quá khứ.
Thậm chí, y suýt bật thốt lên từ ‘chủ nhân’.
Nhưng lý trí đã khiến y nuốt xuống danh xưng không nên xuất hiện ấy, thay vào đó, y cúi đầu, nói:
“Bệ hạ….. bệ hạ nên tuyển phi.”
“Ồ?”
Mộ An nhướn mày.
Hắn vốn tưởng Ảnh Nhất sẽ lảng tránh chủ đề này.
Hoặc dùng mấy câu kiểu ‘thần không rõ’, ‘không biết’ để qua loa với hắn.
Không ngờ, Ảnh Nhất lại thực sự đối diện và trả lời thẳng thắn.
Điều này càng khiến Mộ An hứng thú hơn.
Hắn nắm lấy tay Ảnh Nhất, ngón tay đan vào nhau, nghiêng người hỏi tiếp:
“Trẫm nên nạp ai vào hậu cung đây?”
“Tiểu thư danh giá, nữ tử bình dân….. chỉ cần là người bệ hạ thích, đều được.”
Ảnh Nhất trả lời nghiêm túc nhưng hàng mi hơi run nhẹ, ánh mắt tĩnh lặng và trống rỗng.
“Người trẫm thích sao…”
Ánh mắt của Mộ An dừng trên người Ảnh Nhất.
Không nói ra điều gì rõ ràng nhưng lại muốn hắn tự nhận ra.
Ảnh Nhất, gan của ngươi cũng lớn đấy.
Tất nhiên, Mộ An sẽ không thừa nhận điều đó. Hắn chuyển câu hỏi sang hướng khác.
“Còn ngươi thì sao? Ngươi không muốn trở thành phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684029/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.