PHIÊN NGOẠI – NẾU MOOSE BỊ BIẾN THÀNH TANG THI
Moose không muốn nghe Aks phủ nhận mình.
Dù không cảm động sâu sắc hay yêu cậu hơn, ít nhất anh cũng không nên phủ định cậu.
“Việc nên hay không nên làm, chỉ mình em có thể quyết định.”
Cậu không thể đứng nhìn người mình yêu chết đi.
Huống hồ…
“Anh có thể dùng tinh hạch hệ tinh thần để cứu đồng đội bị lây nhiễm. Vậy tại sao em không thể dùng tinh hạch hệ tinh thần của mình để cứu anh? Lẽ nào mối quan hệ giữa chúng ta không bằng anh với đồng đội của anh sao?”
Nói đến đây, giọng Moose không khỏi mang theo chút gai góc.
Thực ra, cậu không muốn nhắc lại chuyện đó.
Cậu biết Aks yêu mình và chỉ yêu mình.
Nhưng Aks đã làm được đến mức đó với một người đồng đội bình thường, vậy càng không nên phủ nhận tình cảm của cậu dành cho anh trong lúc này.
“Đó là hai chuyện khác nhau! Em đã cho đi tinh hạch của chính mình! Dị năng của chính mình!”
Aks cúi đầu, tay run rẩy đặt lên ngực trái.
Đối với một dị năng giả, tinh hạch và dị năng chẳng khác nào mạng sống.
Hành động của Moose chẳng khác nào dùng mạng sống của cậu để đổi lấy mạng sống của anh.
Những lời của Moose lại càng làm Aks nhớ ra…
Moose đã đưa tinh hạch của mình cho anh, giao phó cả sinh mệnh lẫn tương lai cho anh. Thế nhưng, anh lại từng đưa tinh hạch mà Moose cần cho người khác.
Khi đó, Moose đã phải thất vọng với anh đến mức nào.
Anh đã phụ lòng yêu thương của Moose.
Moose từng yêu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684016/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.