PHIÊN NGOẠI – NẾU MOOSE BỊ BIẾN THÀNH TANG THI
“Sese.”
Aks nâng tay run rẩy, v**t v* mặt Moose.
Anh tự nghi ngờ rằng mình đã thất bại trong việc phá vỡ cấp S, rơi vào trạng thái điên loạn, tinh thần không ổn định và đó là nguyên nhân khiến anh có những ảo giác không thực tế này.
Cảm giác khi chạm vào vẫn còn lạnh, không có bất kỳ nhiệt độ sống nào.
Nhưng Moose nhẹ nhàng nghiêng đầu, đưa tay phủ lên mu bàn tay của anh, dùng má chà nhẹ vào lòng bàn tay anh.
Đôi mắt, trong bóng tối không thể phân biệt màu sắc, nghiêm túc mà dịu dàng nhìn anh.
Moose đáp lại bằng giọng nói mềm mại: “Em ở đây. Aks, em đã tỉnh rồi.”
Aks không thể chịu đựng thêm nữa, rào cản tâm lý hoàn toàn sụp đổ.
Đây là điều mà anh không dám mơ đến ngay cả trong những giấc mơ đẹp nhất.
Phần lớn thời gian, anh chỉ dám mơ về quá khứ hoặc là khi Moose sẽ che giấu cánh tay bị thương và nhìn anh với ánh mắt oán hận, lạnh lùng vung tay đẩy anh ra.
Giấc mơ đẹp nhất cũng chỉ là Moose đến đón anh về cõi chết.
Aks ôm chặt Moose, nghiến chặt răng, vùi đầu vào cổ của Moose, cơ thể của anh không thể kiểm soát được vì cảm xúc mạnh mẽ, run rẩy không ngừng.
Dù đây chỉ là ảo giác do tinh thần anh suy sụp tạo ra, dù anh sẽ bước vào cái chết trong ảo giác này, anh cũng chấp nhận.
Moose ôm lại Aks, cảm nhận được sự run rẩy của anh, lo lắng rằng anh có thể sẽ ngất đi ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4684011/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.