NGƯỜI DẪN DẮT THỨC TỈNH SINH LÝ
Hoàng phi nói, mỗi giây phút bên cạnh hắn đều là đau khổ.
Thế nên, Hoàng đế Thiên Già kìm nén bản thân, không xuất hiện trước mặt Hoàng phi nữa, liên tục mấy ngày liền nghỉ trong phòng làm việc.
Hoàng phi từng nghỉ lại phòng làm việc một đêm. Trong phòng vẫn còn phảng phất mùi hương của cậu.
Nhưng mùi hương ấy quá nhạt nhòa.
Càng cố tìm kiếm hương thơm ấy, cảm giác trống trải lại càng lớn.
Đã quen với việc mỗi đêm ôm Hoàng phi, ngửi mùi hương ấm áp từ người cậu mà chìm vào giấc ngủ, Hoàng đế Thiên Già không thể thích nghi với khoảng trống đột ngột này.
Đôi khi, theo bản năng, hắn vô thức bước tới trước tẩm cung của Hoàng phi. Nhưng khi thực sự cảm nhận được khí tức của cậu, hắn lại dừng bước.
Hoàng đế Thiên Già ngăn không cho người hầu thông báo, lặng lẽ đứng trước cửa rất lâu.
Nghe thấy giọng nói của Hoàng phi vang lên từ bên trong, hắn quay người rời đi thật nhanh, gần như là bỏ chạy.
Moose gọi quản gia vào, hỏi:
“Vừa rồi, ai đứng ngoài cửa?”
Là một giống đực cấp S, cảm giác của cậu cực kỳ nhạy bén. Đó là một cảm giác vượt xa ngũ quan thông thường, một dạng cảm giác tinh thần.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, cậu đã cảm nhận được một loại cảm xúc cực kỳ mãnh liệt và phức tạp.
Quản gia do dự, “Chuyện này…”
Hoàng đế đã dặn không được tiết lộ với Hoàng phi rằng ngài từng tới.
Nhưng khi Hoàng phi hỏi, cũng không thể nói dối.
Nhìn vẻ mặt quản gia, Moose lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cai-tao-be-chuyen-he/4683954/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.