"Cậu rốt cuộc là đơn thuần và tuyệt vọng đến mức nào. Trách không được, Lâm Tích Lạc lại yêu cậu như vậy...Cậu biết không...Tôi cũng mong rằng ai đó có thể yêu tôi...Khụ khụ...Nhưng... Tôi...Khụ..."
An Lệ Na phun ra một ngụm máu tươi, làm bẩn quần áo Tô Chính Lượng, nhưng cậu lại hoàn toàn không biết, "Cô lại không biết. Nếu như cô không ác độc như vậy, có lẽ cũng sẽ không rơi vào kết cục như hiện tại. Bây giờ, cô hối hận đã không còn kịp nữa rồi. "
An Lệ Na mạnh mẽ thở ra một hơi, "Đúng vậy, bất luận tôi có hối hận thế nào đi nữa...Cũng đều vô ích...Tô Chính Lượng...Tôi ghen tị với cậu được sinh ra trong một gia đình bình thường như vậy...có thể sống cho chính mình...kiếp sau...tôi cũng muốn..."
Chưa kịp nói hết câu, An Lệ Na liền nuốt một hơi cuối cùng, chỉ có một giọt chất lỏng trong suốt trên khóe mắt lộ ra lòng hối hận của cô, chỉ tiếc, đều đã quá muộn rồi.
An Lệ Na chết rồi, nhưng trong lòng Tô Chính Lượng không vui chút nào.
Người phụ nữ này, cả đời đã bị hận thù và tham lam bao trùm. Nếu cha cô không phải là người như vậy, nếu cô ấy không sống trong một gia đình như vậy, thì cô ấy cũng chỉ là một cô gái đơn thuần, tìm thấy một người mình yêu thương, nhẹ nhàng bình thản trải qua một đời. Chỉ là, nguyện vọng đơn thuần mà tốt đẹp này của cô cũng không cách nào thực hiện được nữa.
Tô Chính Lượng yên lặng nhắm hai mắt lại, đặt thân thể mềm mại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cach-ta-xa-mot-chut/3559348/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.