Lâm Tích Lạc thành khẩn nói: "Lượng, anh thật sự sợ em sẽ bị tổn thương, hơn nữa tình hình lúc đó quá phức tạp, anh không thể nói cho em biết kịp thời. Cho nên, anh mới nhẫn tâm, đơn phương đưa ra quyết định như vậy. Thế nhưng,anh đã từng nói với em rằng dù có chuyện gì xảy ra, anh yêu em, em còn không tin chuyện này sao? Với lại, em thật sự nỡ lòng nào buông bỏ tình cảm nhiều năm của chúng ta sao?"
Trên khuôn mặt tái nhợt và lãnh đạm có vài nét phức tạp, Tô Chính Lượng rũ mắt xuống, không nói gì.
Một lúc sau, một giọng nói ấm áp vang lên trong căn phòng rộng lớn, "Lâm Tích Lạc, anh nghĩ nói điều này bây giờ không phải là đã quá muộn rồi sao?"
Nhìn thấy phản ứng của Tô Chính Lượng, Lâm Tích Lạc bất đắc dĩ thở dài nói, "Vì sao em không chịu nghe lời anh nói chứ? Anh đã biết quyết định ban đầu của mình sai rồi, chính vì vậy anh mới muốn chạy tới nói cho em biết. Lượng, lần này, anh thật sự không muốn em xảy ra chuyện gì nữa."
"Bởi vì vì anh đã lừa dối tôi quá nhiều lần, mặc kệ vì nguyên nhân gì, cho dù là thiện ý nói dối cũng không được," Tô Chính Lượng lạnh lùng nói, "Anh sai ở chỗ đã che giấu tất cả mọi thứ với tôi. Nếu anh sẵn sàng nói cho tôi biết về sự thật và lý do anh làm thế. Chúng ta sẽ không đi đến bước này ngày hôm nay. Ngay cả khi tất cả những gì anh đang nói bây giờ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cach-ta-xa-mot-chut/3559331/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.