"Nếu như anh thật sự muốn dùng cái giá này để nói chuyện, vậy tôi chỉ có thể tặng anh ba chữ, 'Không có cửa'."
Trong một phòng VIP trên tầng hai khách sạn, Lâm Tích Lạc đang dựa vào ghế dựa chạm khắc hoa văn cổ điển, nhìn chằm chằm vào mặt người đàn ông ngồi đối diện mình, vẻ mặt nghiêm túc.
"Tổng giám đốc Lâm, cậu quá keo kiệt rồi, tài sản Lâm thị nhà cậu hiện đang hơn trăm triệu, lại có đầu tàu bất động sản như tập đoàn An Viễn làm chỗ dựa, sao còn phải mặc cả với một công ty nhỏ như chúng tôi trong mấy vụ con con như này chứ?"
Người đang nói chuyện là giám đốc của một công ty bất động sản ở thành phố S, đang đàm phán với Lâm Tích Lạc để phát triển một khu nhà ở thương mại ở ngoại ô thành phố S.
Lâm Tích Lạc nghịch ly rượu đỏ trong tay, nhấp một ngụm, sau đó chế nhạo, "Quản lý Lư nói chuyện quá khách sáo rồi? Anh cho rằng tôi thực sự không biết mảnh đất của anh trị giá bao nhiêu sao? Năm ngoái khi mới xây dựng được một nửa thì dòng vốn bị đứt, sau đó bị cục quản lý nhà ở phát hiện dùng cốt thép và xi măng kém chất lượng để thi công, nên đã ra lệnh dừng thi công. Bây giờ Lâm thị bọn tôi không chỉ mua lại dự án này của anh với giá cao như vậy, còn phải phá hủy toàn bộ khu nhà đã xây dựng được một nửa của các anh."
Buông ly rượu trong tay xuống, ánh mắt nghịch ngợm của Lâm Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cach-ta-xa-mot-chut/3559323/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.