Cái lạnh cuối thu, cùng với tiếng gió thu gào thét, cây cối trong S thành xào xác dao động. Lá cây khô héo rơi xuống từ cành cây, rơi xuống đất, lá vàng về cội.
Tô Chính Lượng đi trong sân trường, liền đụng phải Du Thiếu Kỳ đã nhiều ngày không gặp.
Từ lần trước, khi Du Thiếu Kỳ thổ lộ với cậu bị cự tuyệt, Tô Chính Lượng tận lực tránh tiếp xúc với y, vài ngày liên tiếp, đối phương gọi điện thoại cậu cũng không nhận. Mặc dù ngay cả trong học viện, chỉ cần nhìn thấy Du Thiếu Kỳ xuất hiện, Tô Chính Lượng lập tức bỏ chạy.
Hôm nay, nhìn thấy Du Thiếu Kỳ nhìn chằm chằm cậu bước lại gần, cuối cùng dừng ngay trước mặt, Tô Chính Lượng biết chung quy không thể tránh mãi được.
"Chính Lượng, rốt cục cũng gặp được em."
Tô Chính Lượng theo bản năng ôm chặt tài liệu trong tay, nhưng không biết nên nói cái gì, chỉ thấp giọng mở miệng kêu tên của y, "Thiếu Kỳ."
"Chính Lượng, gần đây khỏe không?"
Tô Chính Lượng mất tự nhiên tránh đi ánh nhìn thẳng của Du Thiếu Kỳ, "Em... Rất tốt, "
" Anh thấy em có vẻ gầy đi, có phải bởi vì anh nên em mới như vậy?" Du Thiếu Kỳ vừa nói vừa tiến lên phía trước một bước, còn vươn tay muốn vuốt ve mặt Tô Chính Lượng.
Hành động nhìn vô cùng quan tâm, ở trong mắt Tô Chính Lượng lại giống như muốn mạng của cậu.
"Thiếu Kỳ, không cần, " Tô Chính Lượng giống như chim sợ cành cong, lắc đầu liên tục lui về phía sau, động tác cứng ngắc cùng biểu tình khẩn trương, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-cach-ta-xa-mot-chut/1027377/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.