Sau ngày hôm đó đã qua một tuần, Cung Trình chưa từng xuất hiện thêm. Văn Hạo biết chuyện này hẳn là chưa giải quyết xong, dùng tính cách của Cung Trình nhất định là đang tính kế cái gì đó.
Dù lo lắng nhưng vẫn phải sống tiếp, Văn Hạo còn phải tham gia thi đấu Quảng Châu, đây là bước đầu tiên cậu trở mình, việc này rất quan trọng, nhất định phải tĩnh tâm mới có thể đi tiếp.
Đang tập luyện dưới trời, Du Minh Kiệt tuyên bố bắt đầu từ tuần sau, tất cả thành viên đội bơi đều phải thay phiên nhau đi tập huấn Quảng Châu, chính thức bước vào trận chiến chuẩn bị cho á vận hội Olympic.
Văn Hạo co ngón tay tính toán một lúc, còn ba ngày.
Từ lúc cậu hai gọi đến đây đã qua một tuần, lúc đó nói qua mấy ngày nữa thì sẽ tới, không biết trước khi đi tập huấn có được gặp người hay không. Nói thật lòng, mỗi lần nghĩ tới điều này Văn Hạo đều cảm thấy rất tệ, cũng không muốn gặp lại cậu hai nhưng chờ đến khi tập huấn trở về gặp, nói không chừng lại om củ tỏi lên. Miệng Lưu Mẫn rất chua ngoa, tâm như đá, muốn bà ta đi thông cảm cho người khác là điều không thể.
Bất đắc dĩ, rời hồ bơi, Văn Hạo gọi một cuộc điện thoại cho cậu hai. Điện thoại vang lên chưa bắt tín hiệu, chờ đến khi kết nối thì lại là một giọng nữ duyên dáng: “Cuộc gọi của quý khách tạm thời…”
Nghĩ kỹ một chút, có khi lúc này cậu hai đã lên tàu hỏa.
Tâm tình không tốt cất điện thoại, nhìn thấy Diệp Thư Văn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-bien-trung-khuyen/1304575/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.