Ngày hôm sau, Hướng Viễn Thần bị đánh thức bởi ánh nắng chói chang.
Đờ mờ, cả người đều thấy ê ẩm. Hướng Viễn Thần nhìn thấy gel bôi trơn dùng hết trên đầu giường, lại nhớ mấy tiếng đồng hồ làm 'vận động trước khi ngủ' vào buổi tối ngày hôm qua, từ đầu đến đít đều run lên.
Vu Vũ Hàm là thằng nhóc mới tuổi đôi mươi, tinh lực tràn đầy thì có thể hiểu được, nhưng hắn sắp ba mươi tới nơi rồi, sao mà chịu được sức ép như vậy chứ.
Nếu đợi tới khi hắn tới bốn mươi, nhất định phải chú ý thằng nhóc này. Nếu không có khi cậu ta sẽ đi tìm tiểu tam bởi vì chưa được thoả mãn mất.
Hướng Viễn Thần đột nhiên bị suy nghĩ của mình doạ sợ. Mười năm sau...... Nếu đến lúc đó vẫn có thể ở bên tiểu tử này cũng không tồi. Nhìn Vu Vũ Hàm còn đang chép chép miệng ở bên cạnh, trong lòng Hướng Viễn Thần có cảm giác ấm áp lạ kỳ.
Hướng Viễn Thần cầm lấy cái đồng hồ báo thức ở đầu giường, thấy đã hơn 10 giờ. Trời má, sao hắn ngủ say thế này.
Dường như cảm thấy Hướng Viễn Thần đang cố thoát ra, bàn tay to của Vu Vũ Hàm duỗi ra ôm chặt lấy hắn, còn dùng sức cọ cọ vào lòng ngực của hắn. Hướng Viễn Thần xanh cả mặt, vì hắn cảm nhận được cái *** của người nào đó lại có xu hướng ngẩng đầu.
Giường là nơi khiến người ta có suy nghĩ không trong sáng, phải nhanh chóng thừa lúc Vu Vũ Hàm còn chưa tỉnh lại phải rời giường mới được.
Liều mạng cọ a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cong-bien-thanh-thu-thuoc-tinh-la-gi-day/1605708/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.