Gia Tuấn lúc này một tay anh đỡ lấy cô và luôn miệng gọi: "quản gia...quản gia..."
Nghe tiếng gọi phát ra ở tầng 1, bà giật mình dậy đưa tay mở đèn ngủ. Bà cũng không quên gọi Linh và Hoa.
"Linh, Hoa hai đứa...dậy mau...hình như có chuyện gì rồi."
"Đêm hôm khuya khoắt như vậy...lại có chuyện gì vậy ạ?" Linh hỏi.
"Dì không biết nhưng nghe cậu chủ kêu đó...nhanh lên hai đứa mau thức dậy đi."
Cả ba ra khỏi phòng liền gấp gáp chạy lên tầng, đến trước cửa phòng cô vừa thấy cô ngất xỉu và Gia Tuấn không hiểu sao lại ở trong phòng cô, lúc này Linh tức giận đi tới đẩy anh ra.
"Anh đã làm gì cô ấy?" Linh hỏi.
Gia Tuấn vẫn đứng im lặng không nói gì, Linh cũng đã mất kiên nhẫn với anh, cô gầm lên: "nói mau."
"Linh à, chuyện đó bỏ qua đi...chúng ta mau gọi bác sĩ đến khám cho cô chủ." Hoa vội lấy điện thoại gọi cho bác sĩ ở bệnh viện tới khám cho cô.
Sau khi nhận được điện thoại, bác sĩ liền xách theo đồ để tới biệt thự khám cho Mộc Nhi. Rất nhanh chiếc xe của ông cũng nằm ở trong sân.
...
Khoảng 20 phút sau đó, ông mở cửa phòng ra với thái độ vô cùng tức giận. Ông nói: "tôi đã dặn dò thế nào...trước khi đưa cô ấy về nhà phải hết sức cẩn thận, không được để bệnh nhân quá sốc hay tác động mạnh đến cô ấy
Đầu cô ấy bị va đập rất mạnh nên vẫn chưa khoẻ hẳn, nếu không phát hiện kịp thời có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952655/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.