Gia Tuấn đứng im lặng để cô có thể nói hết những điều đã giấu trong lòng bấy lâu nay.
"Tôi là người, không phải gỗ đá...tôi cũng có trái tim để cảm nhận mọi thứ...Gia Tuấn, tôi nghĩ rằng chúng ta...ly hôn đi."
Ba từ cuối cùng khi cô nói ra, nó chẳng khác gì cô tự cầm một vật sắt nhọn đâm vào tim mình. Dù cô rất yêu anh nhưng đến cuối cùng cô cũng phải nói ra câu này.
"Nói lại lần nữa." anh gầm lên.
"Tôi muốn ly hôn."
"Cô có người đàn ông khác liền muốn ly hôn với tôi sao...cô có đang giữ ý nghĩ đó cũng mau xoá bỏ nó cho tôi." Gia Tuấn tức giận nói.
Không thể nào anh để cô ta thoát khỏi mình được, anh còn phải trả thù cho mẹ. Trả lại cho cô những điều cô đã gây ra với mẹ anh.
Mộc Nhi vừa quay lưng muốn rời khỏi nơi đây, ngay lúc này giọng nói anh lại cất lên lần nữa: "nếu hôm nay cô dám bước chân ra khỏi nhà nửa bước, chính tay tôi sẽ đánh gãy chân cô."
Xuống dưới nhà, cô nhờ Linh nhắn địa chỉ nơi này cho Lý Thiên Vỹ. Dù Gia Tuấn buông lời đe doạ nhưng cô không cảm thấy sợ anh ta nữa.
Bây giờ là lúc cô nên nghĩ cho bản thân mình nhiều hơn bao giờ, cuộc sống của cô trước giờ chỉ bao trùm bởi màu đen nên bây giờ phải biến đổi nó thành một màu tương sáng hơn.
...
4h30 khi Gia Tuấn đi xuống phòng tìm cô nhưng lại không thấy, anh liền xuống lầu hỏi người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952643/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.