Như lời nhắn của cô ta, Âu Dương rất nhanh chóng đã có mặt tại bệnh viện.
Anh ta đi vào thang máy bấm nút lên tầng 25, Âu Dương mở lại tin nhắn xem số phòng mà Vy Vy đã gửi. Xác nhận đã đúng anh đưa tay vặn nắm cửa.
'Cạch' cánh cửa vừa mở ra, hắn ta thấy bà đang nằm trên giường bệnh đọc sách. Hắn từ từ đi đến giường bệnh.
"Bà còn nhớ tôi chứ?" nghe giọng nói phát ra cuốn sách trên tay bà đặt sang một bên, bà cau mày lại nhìn cậu ta.
"Cậu là người tiếp ta...y với cô t...a để hại tôi s...ao?"
Hắn ta nghe bà nói vậy liền bật cười, ra là bà vẫn nhớ mọi thứ vậy mà hắn cứ tưởng là sau lần đó bà đã quên rồi chứ.
"Là con nhỏ đó bảo cậu tớ...i đây sao...hai người làm nhi...ều chuyện ác vậy...khôn...g sợ quả báo à." ngay từ lúc Âu Dương bước vào bà đã nghĩ là nếu không phải con ả đó báo cho cậu ta biết chuyện bà tỉnh lại thì còn ai có thể nữa chứ.
"Bà đã biết quá nhiều chuyện của tôi, nếu hôm đó trong hôn lễ tôi và cô ta không đẩy ngã bà thì bà nghĩ tôi có thể yên ổn sống đến ngày hôm nay sao?"
Sau khi hôn lễ kết thúc, hắn ta có tới để gặp Vy Vy nói chuyện với cô ta thì không may bị bà bắt gặp.
Lúc đó bà vừa tính đi báo tin cho Gia Tuấn để đề phòng bọn họ và đuổi việc Vy Vy khỏi công ty nhưng không may bà đã làm phát ra tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952611/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.