Gia Tuấn im lặng không nói một lời nào, khoé miệng anh bắt đầu chảy một giọt máu xuống vì hai cú đấm lúc nãy của Thiên Vỹ.
"Trả lời tôi." Thiên Vỹ hét lên nhưng Gia Tuấn vẫn không hé môi dù chỉ là một câu nói.
Điều này càng khiến anh ta tức giận hơn, Thiên Vỹ nắm cổ áo của anh kéo lại ngay trước ngôi mộ của Mộc Nhi.
Anh ta đá mạnh vào chân Gia Tuấn để bắt anh quỳ xuống trước ngôi mộ, tay anh túm lấy tóc của Gia Tuấn đè khuôn mặt anh và ép anh nhìn thẳng vào bức ảnh được dán trên ngôi mộ.
"Cậu nhìn cho kĩ vào, cô ấy đã chết cùng với đứa con của cậu...một xác hai mạng đó."
'Con của cậu' nghe câu nói này đôi mắt của Gia Tuấn mở to hết cở, cô đã mang thai con của anh sao?
Vậy mà bản thân anh lại vô tâm không hề hay biết điều đó để giờ đây anh mất cả vợ lẫn đứa con chưa kịp chào đời, chưa bao giờ anh lại cảm thấy bản thân rơi xuống vực sâu đến vậy.
"Mộc Nhi, những điều anh ta nói...chỉ là đang lừa anh đúng không em? không phải sự thật... đúng không em?" giọng anh run rẩy cất lời.
Thiên Vỹ không kìm được tức giận lần nữa lôi cậu ta ra dùng sức đấm thật mạnh một cái nữa và nói: "Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay thì năm đó...tôi đã bộc lộ sự ích kỷ để giữ Mộc Nhi lại không cho cô ấy đi theo cậu, cả cuộc đời này dù có chết đi thì tội lỗi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952605/chuong-31.html