Tối hôm nay cô và Thiên Vỹ cùng nhau ra ngoài đi ăn với nhau, sẵn tiện anh sẽ đưa cô đi xem căn nhà anh đã mua cho cô.
"Ăn tối xong chúng ta sẽ đi coi nhà của em." Thiên Vỹ nói.
Vào trong nhà hàng rất may là không có ai nhận ra cô, cũng may Mộc Nhi đã đeo khẩu trang và đội mũ che cả mặt.
Họ lựa một góc ít người chú ý để có thể ngồi ăn thoải mái và không bị làm phiền, sau khi ngồi xuống bàn cô tháo khẩu trang ra nói nhỏ với Thiên Vỹ.
"Sao em cứ cảm thấy bây giờ như người nổi tiếng vậy đó, đi đâu cũng bị báo chí bao vây."
Nghe cô nói vậy anh vội nở nụ cười, Mộc Nhi cũng hơi có chút tức giận đưa tay đánh mạnh vào người anh...lúc nãy cô đã bảo lựa những nơi nào đừng quá đông người mà Thiên Vỹ lại vào nhà hàng này.
"Sao tự nhiên em đánh anh?" anh vừa xoa cánh tay vừa nói.
"Đã bảo đừng đưa đến chỗ nào đông người mà anh lại làm trái lời em, báo chí mà thấy họ sẽ nghĩ em đang quen anh đấy."
"Như vậy thì tốt chứ sao."
"Còn dám nói nữa, có tin em cho anh một trận không?"
Tầm 15 phút sau, đồ ăn đã được nhân viên dọn ra bàn. Thiên Vỹ cũng chủ động gắp thức ăn cho cô.
"Em ăn nhiều vào, mới 2 năm không gặp nhìn em đã ốm đi nhiều rồi đó." sau khi công việc của cô ổn định, anh cũng thuê người làm phụ giúp cô và trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952590/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.