Âu Dương lái xe đi đến một nơi, khi bước xuống xe hắn không quên cầm theo bó hoa vừa mua ở cửa tiệm gần đó.
Nhẹ nhàng đặt bó hoa trên tấm bia mộ, hắn vội nở một nụ cười đầy ôn nhu. Giọng nói khe khẽ cất lên:
"Chúc mừng em đã bước sang tuổi mới, sinh nhật vui vẻ nhé! An An."
Nói rồi hắn tiến lại gần, tay đưa lên vuốt nhẹ tấm hình trên bia mộ, hệt như thể đang vuốt ve khuôn mặt của cô gái ấy.
Ngày nhận tin về cái chết của cô làm hắn không thể bình tĩnh, hắn không tin nó chỉ đơn thuần là một tai nạn như những người kia nói.
Vậy mà chuyện này lại được lắng xuống theo một cách nào đó.
"Kẻ đã hại em, cái gia tài của gia đình nó không sớm thì muộn cũng sẽ sụp đỗ...anh nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em" hắn nói.
Bao năm qua sự thù hận trong lòng hắn ngày một dâng lên mỗi khi nhớ về năm đó, bởi thế trong ý nghĩ của hắn không ngừng thôi thúc hắn phải trả thù người kia.
Thua về địa vị, xuất thân lẫn cả tài năng và đặc biệt là phải ngậm ngùi nhìn người mình đơn phương lại đem lòng yêu người khác.
Khi đó hắn thua người đàn ông kia về tất cả, bây giờ thì sẽ không như thế. Hắn nhất định sẽ thắng người đó, nhất định phải khiến người đó đau khổ như những gì mình trải qua.
Chợt nhớ đến cái chết của ba mẹ Mộc Nhi, hắn vội nở nụ cười đầy ẩn ý. Đây hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-em-su-tu-do/2952547/chuong-61.html