Anh ngã sụp xuống đôi mắt thẫn thờ nhìn lá thư nhớ lại lúc gần cô anh chưa một lần làm theo ý nguyện của cô ngược lại chỉ làm cô đau lòng tổn thương, giá như anh chịu tin tưởng nghe lời giải thích từ cô thì mọi chuyện sẽ không đến bước đường như ngày hôm nay.
“ Tử Hiên, khi anh đọc được lá thư này thì có lẽ em đã không còn nữa, có phải bây giờ anh cảm thấy rất vui vì em không còn làm phiền cuộc sống anh không còn lãng vãng trước mặt anh nữa không? Tử Hiên, anh đã trả thù được rồi thế nên đừng lặp lại nữa, anh còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau là khi nào không? Có lẽ anh đã quên nhưng em thì nhớ rất rõ, năm em gặp anh em chỉ mới là cô nhóc 6 tuổi ngay từ khoảnh khắc đó em đã tự nói với mình khi lớn nhất định phải được gả cho anh, nhưng cuối cùng chúng ta đã vô tình bỏ lỡ nhau suốt 20 năm. Anh biết không khi anh ép em kí vào bản hợp đồng hôn nhân em vui đến mức muốn ôm anh và nói rằng em đã đợi anh lâu lắm rồi, dù em biết lý do anh muốn em ở bên anh là để trả thù thay mẹ anh, ngay từ lúc đó em đã biết anh chính là một loại độc dược khi ngắm vào người thì không thể thoát ra được có khi mất cả mạng nhưng em vẫn cố tình xa chân vào cái bẫy anh đã cất công văng sẵn, em không hối hận với quyết định của bản thân vì chỉ cần được ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-cho-anh-mot-doi-binh-an/3414790/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.