Chương trước
Chương sau
<code>Nhận được cái gật đầu từ cô trên màn hình lớn xuất hiện đoạn video một người đàn ông lén la lén lút vào phòng làm việc của cô lục lội đồ đạc, sau đó tiến về phía máy tính sao chép toàn bộ dữ liệu trong máy sang usb. Chưa dừng ở đó một đoạn video khác chính người đàn ông đó đã khai với cảnh sát chính Lâm Viễn đã ra lệnh cho anh ta nhầm vu khống cô tội vì lợi ích cá nhân mà bán thông tin công ty ra ngoài và cả việc ông ta cho người lái xe gây tai nạn cho ba cô. Đoạn video vừa kết thúc cô quay sang nhìn thấy Lâm Tuệ Ý đang run rẩy núp sau lưng anh, tất cả mọi người một lần nữa kinh ngạc nhưng lần này không phải vì cô mà là hai ba con Lâm Viễn và Lâm Tuệ Ý. Triệu Tử Hiên không ngờ vì muốn hại cô, muốn dành lấy tập đoàn Tô Thị mà Lâm Viễn không từ bất kì thủ đoạn nào, anh rất muốn biết lá gan cô lớn cỡ nào lại dám một mình điều tra ông ta, cô là đang không sợ chết hay không biết sống chết là gì, anh suy nghĩ mãi cũng không hiểu được lý do cô muốn dành lấy bản hợp đồng lần này cho bằng được. " Bây giờ là ai không xứng đáng có được bản hợp đồng này đây? " " Mọi người đừng tin lời cô ta nói, chắc chắn đoạn video đã qua chỉnh sửa, cô ta là đang muốn vu oan hãm hại ba tôi để có được bản hợp đồng lần này nhất định là vậy rồi " " Haha. Có vu oan hay không trong lòng chị hiểu rõ hơn ai hết, Lâm Tuệ Ý chị đừng tưởng những chuyện hai ba con mấy người làm mà tôi không hay biết, tôi cảnh cáo một lần cuối nếu như ba tôi có xảy ra chuyện gì tôi nhất định sẽ không tha cho bất kì ai, nhất là chị! " Lúc này sắc mặt Lâm Tuệ Ý méo mó đến khó coi, cô ta không nghĩ mọi chuyện mà cô ta và Lâm Viễn làm cô đều biết hết càng nghĩ cô ta càng hoang mang và lo sợ liệu anh có vì chuyện này mà huỷ bỏ hôn lễ với cô ta hay không?. Cô ta tỏ vẻ không liên quan gì đến những việc Lâm Viễn làm quay sang ôm lấy cánh tay anh làm nũng nhưng vừa quay qua bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của anh, lạnh đến nổi không ai dám nhìn vào ánh mắt đó khiến cô ta có chút hụt hẫng lùi về sau. Tô Mộc Nhiên thấy hành động của anh như vậy có chút không hiểu, ánh mắt của anh khi nhìn Lâm Tuệ Ý là đang thắc mắc cần lời giải thích từ cô ta hay là đang nghi ngờ cô ta có liên quan đến những chuyện Lâm Viễn làm với cô, không cho cô ta có cơ hội lên tiếng giải thích cô liền tiến lại gần Lâm Tuệ Ý kéo cô ta về phía mình nói nhỏ vào tai. " Tôi còn rất nhiều đoạn ghi âm và video lắm! Nếu như ba chị không thả chủ tịch Triệu thì tôi sẽ đưa tất cả bằng chứng cho cảnh sát." Đến đây Lâm Tuệ Ý như hồn bay phách lạc, mặt không còn chút máu, cô ta như chết lặng khi bị cô nói trúng tim đen, tuy lần này là ông ta nhưng lần sau nhất định sẽ là cô ta, Lâm Tuệ Ý tức giận đến mức bấu chặt hai tay vào chiếc váy đôi mắt ánh lên tia lửa nhưng lại làm cho cô rất hài lòng. Đỗ Hoàng Vỹ và Thiên Di chưa tin vào mắt mình vừa thấy những gì, anh ta thầm trách trong lòng chuyện quan trọng như vậy sao cô không bàn với bọn họ mà lại tự ý một mình âm thầm điều tra đã vậy còn liên quan đến Lâm Viễn, lúc đầu anh ta cứ nghĩ người cô vạch mặt sẽ là Lâm Tuệ Ý nhưng không ngờ lại là ông ta. Ai cũng biết rõ ông ta là người như thế nào, cô vì muốn cứu Triệu Thế Hoàng mà bất chấp tất cả cô cũng biết rõ một khi chuyện này bị phơi bày ông ta sẽ mất hoàn toàn chỗ đứng trong giới kinh doanh, không còn được mọi người tin tưởng và tín nhiệm, nhưng nếu để ông ta biết bản thân bị cô chơi khâm sẽ không để cô dễ dàng cứu thoát ba anh mà ngược lại sẽ đưa ra điều kiện và sự lựa chọn với cô. Lâm Gia Minh nắm tay kéo cô rời khỏi chỗ đó trước mặt mọi người khiến anh ngỡ ngàng trước hành động của anh ta, xác định đã đi khuất khỏi anh và mọi người cô liền gỡ tay Lâm Gia Minh ra, lần đầu tiên cô thấy anh ta tức giận với cô đến mức không kìm chế được hành động như vậy. " Em biết mình đang làm gì không hả? Em có biết một khi em vạch trần ông ấy trước mặt mọi người sẽ khiến cho việc cứu thoát Triệu Thế Hoàng khó khăn thế nào không? " " Ông ta là một lão hồ ly anh nghĩ ông ta sẽ dễ dàng tha cho em sao? Dù em không làm vậy thì ông ta cũng sẽ nhắm vào em mà ra tay." Cô biết hành động của mình sẽ làm cho nhiều người không mấy hài lòng và nghĩ cô không biết sống chết khi đối đầu với một người đầy thủ đoạn như ông ta, nhưng đây là cách cuối cùng có thể giải quyết mọi chuyện cũng là mục đích chính của cô trong kế hoạch lần này. Lâm Viễn là người sĩ diện rất cao ông ta không thích người khác chơi xấu sau lưng mình e rằng hậu quả cô nhận lại không hề nhỏ. Chính vì cô hiểu cách làm việc của ông ta nên mới dám cược với ông ta trận đấu lần này và cũng là trận đấu cuối cùng giữa cô và ông ta, thắng hay thua đều nhờ hết vào lần đặt cược này. Dù tức giận trước hành động của cô nhưng Lâm Gia Minh vẫn không thể ngăn cản cô được chỉ có thể ở bên cạnh bảo vệ cô không để ai làm hại đến cô, Đỗ Hoàng Vỹ thấy hành động khác lạ của Lâm Gia Minh liền đi theo tìm hiểu sự việc nên những gì hai người họ nói anh ta đều nghe rõ từng chữ. Cảm giác phía sau có người đang nhìn mình cô liền xoay người lại thì thấy Đỗ Hoàng Vỹ đứng bất động im lặng làm cô giật mình trước hành động của anh ta vì bình thường nếu anh ta biết chuyện gì đó quan trọng sẽ không đứng im lặng mà ngược lại mắng cô một trận vì quá ngốc. " Có phải cô đang thắc mắc tại sao tôi lại bình tĩnh khi biết mọi chuyện? " " Cũng không hoàn toàn là thắc mắc chỉ là không nghĩ anh lại bình tĩnh như vậy " " Tôi quen biết cô cũng lâu rồi không lẽ không hiểu tính cô, dù có tức giận cũng không thay đổi được quyết định của cô, thay vì nóng giận sao chúng ta không cùng nhau nghĩ cách xem làm sao cứu thoát Triệu Thế Hoàng " Đây cũng được coi là lần đầu tiên cô thấy Đỗ Hoàng Vỹ không có phản ứng như mọi khi tuy có thắc mắc nhưng cô cũng không hỏi lý do, không phải anh ta không ngăn cản được cô mà anh ta hiểu rõ mục đích phía sau những việc cô làm và cũng đã hứa với cô không xen vào chuyện giữa cô và anh, cho nên anh ta chỉ biết âm thầm giúp cô thực hiện tâm nguyện cuối cùng của cô. Triệu Tử Hiên cứ vài phút nhìn đồng hồ vẻ mặt khó chịu hiện rõ trên gương mặt, trong lòng nóng như lửa đốt không biết giữa Lâm Gia Minh và cô có mối quan hệ như thế nào mà cô lại để cho anh ta nắm tay kéo đi trước mặt mọi người không một chút phản kháng hay tỏ thái độ khó chịu, đang định bước đến chỗ cô thì phía sau Lâm Tuệ Ý vừa hoảng hốt vừa gọi tên anh. " Tử Hiên... Hiên xảy ra chuyện rồi! " Anh xoay người lại thấy gương mặt cô ta đầy mồ hôi hơi thở gấp gáp chạy lại đứng trước mặt anh, mặc dù Lâm Tuệ Ý là con gái Lâm Viễn nhưng anh vẫn chọn tin cô ta không liên quan đến những việc làm của ông ta, anh thầm nghĩ trong lòng không thể vì chuyện của ông ta mà ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh và cô ta, hơn nữa ngày kết hôn cũng đã gần kề nên anh chọn tin tưởng người con gái anh yêu, nhưng không hiểu sao trong lòng anh lại có linh cảm như sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng còn hơn cả tính mạng. " Bình tĩnh lại nói anh nghe xem đã xảy ra chuyện gì mà em lại hoảng hốt? " " Trợ lý anh vừa gọi cho em nói có người... đã bắt ba anh " " Sao có thể xảy ra chuyện này được chứ? Ông ấy mới về nước thì làm gì đắt tội với ai, rốt cuộc là ai dám đụng đến người của Triệu gia! " " Anh yên tâm em đã cho người điều tra sẽ nhanh chóng biết ai là người đứng phía sau mọi chuyện." Gương mặt anh lúc này thật sự khiến người khác phải sợ hãi, ánh mắt tức giận hằng lên những tia máu đến cả Lâm Tuệ Ý còn không dám nhìn thẳng vào mắt anh, ba anh về nước chưa được bao lâu đã xảy ra chuyện chắc chắn đằng sau phải có nguyên nhân gì đó, dù là nguyên nhân gì nhất định anh phải điều tra rõ chuyện này. Anh chưa kịp phản ứng Lâm Tuệ Ý đã xoay người bỏ đi trên môi xuất hiện nụ cười quỷ dị, cô ta đi thật nhanh về phía chiếc xe màu đen có một người đàn ông đang đứng, người đàn ông thấy cô ta đi ra liền cúi người chào rồi mở cửa xe mời cô ta bước lên. " Mọi chuyện đã được diễn ra theo đúng kế hoạch." " Tốt lắm! Chuyện tiếp theo cứ để ta, con chỉ việc ngồi xem kịch hay thôi! " Lâm Tuệ Ý tắt máy ngã người ra sau phát ra tiếng cười khiến người khác phải nổi da gà vì sợ hãi, thì ra mọi chuyện đã được Lâm Viễn tính toán kỹ lưỡng mỗi bước đi của cô ông ta đều nắm rất rõ. Cô ta cho rằng chỉ có cô ta mới là người thông minh, chỉ có cô ta mới là người chiến thắng không ai có thể phá hoại kế hoạch của hai ba con bọn họ huống chi người đó lại là cô. Chính vì là cô nên cô ta nhất định sẽ không để cô cứu thoát Triệu Thế Hoàng một cách dễ dàng. " Tôi sẽ cho cô thấy ai mới là người chiến thắng thật sự, mới là người xứng với Tử Hiên " Sau khi nghe Lâm Tuệ Ý nói anh như người mất kiểm soát hai tay nắm chặt lại đấm mạnh vào tường anh chợt nhớ ra một chuyện lý do gì cô chọn thời điểm này vạch tội Lâm Viễn, sao cô lại dám đối đầu với một người nguy hiểm như ông ta và cả chuyện cô muốn dành bản hợp đồng đầu tư cho bằng được mặc kệ cái giá phía sau là như thế nào?. Hành động của anh được thu vào tầm mắt bốn con người đứng giữa sảnh, cô thấy anh tức giận như đang phát điên thì biết ngay vừa rồi cô ta đã nói chuyện gì với anh, ánh mắt sắt lạnh của anh chợt lướt qua bốn người bọn họ và dừng ngay cô, cô có dự cảm không lành có lẽ anh đang nghi ngờ cô có liên quan đến chuyện này. Anh không cần suy nghĩ gì thêm gương mặt đằng đằng sát khí tiến thẳng về phía cô, Đỗ Hoàng Vỹ thấy anh đi về phía họ liền nắm tay kéo cô lùi về sau nhưng vẫn chậm hơn một nhịp, anh bóp mạnh cằm cô dùng ánh mắt câm phẫn nhìn cô, cô muốn phản kháng lại hành động của anh nhưng khi nhìn thấy trong mắt anh hiện tại không còn sự dịu dàng dành cho cô mà thay vào đó là sự tức giận phẫn nộ như muốn giết chết cô ngay lập tức nên cô chỉ có thể nuốt ngược nước mắt vào trong. " Tô Mộc Nhiên, cô đừng để tôi biết chuyện này có liên quan đến cô, bằng không đến lúc đó tôi nhất định khiến cô chết một cách khó coi! Dù cô có dùng thủ đoạn gì tôi cũng sẽ không bao giờ buông tha cho gia đình cô, loại phụ nữ như cô không xứng đáng có được hạnh phúc! " " Anh hận em đến vậy sao? Cho dù em làm nhiều chuyện vì anh thì anh cũng không động lòng một chút nào sao? " " Nếu muốn tôi yêu cô trừ khi cô chết! " Không đợi cô trả lời anh lập tức rời khỏi buổi tiệc trước sự tức giận của ba con người còn lại, cô như chết lặng tại chỗ khi nghe anh nói những lời tàn nhẫn như sát muối vào vết thương trong lòng cô, đợi anh đi khuất cô mới cho phép nước mắt chảy xuống. Đâu phải cô không biết anh hận cô như thế nào nghĩ về cô ra sao, ngay từ đầu cô đã biết giữa cô và anh mãi mãi không bao giờ có kết quả giống như trong truyện ngôn tình mà cô thường hay đọc, cũng biết rõ câu trả lời sẽ không như ý cô mong muốn nhưng cô vẫn muốn một lần đứng trước mặt anh lấy hết can đảm hỏi anh, cuối cùng chính sự ngu ngốc của cô lại làm trò cười cho anh. Khi tận tai nghe thấy câu trả lời từ anh không hiểu sao tim cô dâng lên một nổi đau thấu tận tâm can dường như đóng băng ngay tức khắc, hàng vạn lần suy nghĩ cô cũng không nghĩ anh hận cô đến như vậy trong mắt anh cô luôn là một người chỉ biết dùng thủ đoạn hại người, nhưng anh đâu hay biết chính người con gái anh hết mực yêu thương mới là người chuyên dùng những thủ đoạn dơ bẩn hãm hại cô hết lần này đến lần khác. Cho đến tận ngày hôm nay cô mới biết trong lòng anh dù cho cô có làm bao nhiêu chuyện vì anh có hy sinh cả tính mạng vì anh, thì anh cũng không bao giờ động lòng vì cô hay tha thứ cho lỗi lầm ba cô mắc phải. Cô vì anh mà ngay cả bản thân cũng thay đổi suýt chút nữa không còn nhận ra bản thân mình là ai khi dám ngang nhiên đối đầu với Lâm Viễn, cô yêu anh đến mức dùng cả tấm chân tình của mình để giúp anh lấy lại những thứ Lâm Viễn đã chiếm đoạt, không ngần ngại bảo vệ anh hết lần này đến lần khác nhưng cho đến cuối cùng người làm cho cô tuyệt vọng và chết tâm vẫn là anh. " Anh ta có còn là con người nữa hay không chứ sao lại nói những lời làm tổn thương Mộc Nhiên, hay cậu cứ mặc kệ đừng xen vào chuyện nhà họ Triệu nữa mắc công lại chuốc hoạ vào thân thì khổ cho cậu." " Mình đã đi đến ngày hôm nay không thể nói dừng là dừng được, lần này dù có như thế nào dù có trả giá đắt cỡ nào nhất định không thể để hai tập đoàn lọt vào tay ông ta được, nếu không mọi công sức của chúng ta từ đầu đều đổ sông đổ biển " " Nhưng anh ta không đáng để cho cậu phải hy sinh nhiều như vậy! Vừa rồi cậu cũng nghe anh ta nói rồi đấy dù cho cậu có vì anh ta làm bao nhiêu chuyện, phải hy sinh cả tính mạng anh ta cũng sẽ không yêu cậu." " Đối với anh ấy có thể mình chỉ là công cụ để anh ấy từng bước thực hiện kế hoạch trả thù nhưng đối với mình anh ấy là cả sinh mạng." " Em im miệng lại cho anh! " Từ lúc anh nói những lời tổn thương cô thì Lâm Gia Minh đã chọn cách im lặng mặc dù tận đáy lòng anh ta không muốn cô vì anh mà chịu tổn thương càng không muốn anh sỉ nhục, khinh bỉ cô nhưng vì lúc đầu đã hứa với cô không can thiệp vào chuyện giữa cô và anh, sau khi nghe cô nhất quyết làm mọi thứ vì anh bất chấp cái giá phải trả như thế nào cô vẫn kiên quyết thực hiện đến cùng thì anh ta không thể giữ nổi bình tĩnh mà quát thẳng vào mặt cô. Anh ta không cho phép cô nhắc tới mấy chuyện như sống chết vì nó không do cô quyết định, trong khi anh ta cố gắng tìm mọi cách cứu thoát cô khỏi tử thần thì cô lại muốn xông vào hố lửa chỉ vì anh. Tô Mộc Nhiên biết bản thân đã lỡ chọc giận bọn họ chỉ im lặng không nói lời nào, đúng lúc điện thoại Lâm Gia Minh vang lên. " Được tôi đến ngay! " " Có chuyện gì vậy anh? " " Đã tìm được nơi giam giữ Triệu Thế Hoàng bây giờ tôi sẽ đến đó trước coi tình hình như thế nào và đánh lạc hướng người của ba tôi sau đó mọi người hãy tìm cách cứu thoát ông ta ra, có chuyện này tôi phải nhắc nhở mọi người trước ông ấy là một người cảnh giác rất cao cho nên khi hành động nhớ chú ý an toàn, phải hết sức cẩn thận nếu không đến cả tôi cũng không cứu nổi mấy người đâu! " Cả ba người đều gật đầu đồng ý nhanh chóng bước ra xe, vừa ra đến cửa định bước lên xe đột nhiên bước chân cô khựng lại linh cảm có ai đang theo dõi nhìn qua gương chiếu hậu miệng cong lên vẻ đắc ý, Đỗ Hoàng Vỹ thấy cô cứ đứng đó không chịu bước lên xe liền quay sang bắt gặp hình ảnh cô nhìn gương chiếu hậu với vẻ đắc ý có chút khó hiểu. Tô Mộc Nhiên xoay người lại vô tình chạm phải ánh mắt khó hiểu không hiểu chuyện gì của anh ta, thấy anh ta bước đến cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng cất tiếng. " Anh và Thiên Di đi trước đi, tôi còn có việc cần giải quyết khi nào xong tôi sẽ đến " " Vậy chúng tôi đi cùng cô, tôi không yên tâm để cô đi một mình." " Yên tâm tôi sẽ không sao, hai người mau chóng đến đó hỗ trợ Lâm Gia Minh đi." Đỗ Hoàng Vỹ không kịp trả lời cô đã xoay người bỏ đi khiến anh ta như sắp bốc hoả nhưng cũng chỉ biết nhìn theo bóng lưng cô độc của cô bước lên xe taxi, sau khi lên xe cô liền nhìn qua gương chiếu hậu đúng là không ngoài dự đoán của cô, người tiếp theo sẽ là cô. Sau đó quay ra ngoài cửa sổ nhìn xa xăm trong đầu hiện ra dòng suy nghĩ có lẽ đây là lần cuối cùng cô và anh gặp nhau và tất cả mọi người, nên cô mới lấy hết sự dũng cảm trong lòng để đứng trước mặt anh hỏi những gì trong lòng muốn hỏi từ lâu, nhắm nghiền đôi mắt hít lấy một hơi thật dài, bác tài xế thấy cô có vẻ mệt mỏi và nhiều tâm sự chất chứa trong lòng lên tiếng an ủi cô. " Những lúc buồn và mệt mỏi sẽ làm cho con người chúng ta bị tế tắc không tìm ra hướng giải quyết nhưng chỉ cần cười một cái cuộc sống nhất định sẽ dễ chịu hơn." " Chỉ cần cười là mọi thứ sẽ tốt đẹp sao? Được như vậy thì tốt biết mấy! " " Mỉm cười chính là cách tốt nhất để có thể bước qua nổi đau cho dù nhỏ nhặt nhất hay bi ai nhất." Bất giác khoé môi cô cong lên nở nụ cười dù hiện tại trong lòng chất chứa hàng ngàn tâm sự nhưng sau khi cười lên cô mới nhận ra đúng thật nụ cười là vũ khí lợi hại vì khi mỉm cười chính là đang dùng sự lạc quan chiến đấu với cuộc đời, nước mắt không phải là cách tốt nhất để giải quyết mọi chuyện. Chiếc xe dừng lại bên lề đường đợi đèn đỏ, lúc này cô mới quay sang nói với tài xế dừng trước cửa hàng tiện lợi, cô bước xuống xe đi thẳng vào trong cửa hàng thấy có người bước vào nhân viên mở cửa cúi đầu chào cô. Thấy cô đi vào bên trong hai người đàn ông từ trong xe bước xuống theo sau cô vào cửa hàng, cô đi xung quanh chọn hết cái này đến cái kia chợt bước chân ngừng lại nhếch mép lên tiếng mỉa mai. " Không cần trốn nữa ở đây không có ai cả! " Hai người đàn ông giật mình khi nghe tiếng nói của cô, bọn họ không ngờ cô vậy mà phát hiện ra bọn họ theo dõi cô, hai người đàn ông chạm rãi tiến về phía cô. " Nghe danh Giám Đốc Tô vừa thông minh vừa bản lĩnh đã lâu hôm nay mới được gặp mặt." " Hai người đi theo tôi từ buổi tiệc đến tận đây chắc không phải chỉ để nói mấy lời này thôi đúng không? " Trong suốt buổi tiệc cô đã thấy bọn họ đi tới đi lui ngoài cửa cho đến khi buổi tiệc kết thúc cô định rời khỏi đến địa điểm mà Lâm Gia Minh nói thì phát hiện bọn họ chưa từng rời khỏi lúc đó cô đã biết có vấn đề nên mới đánh lạc hướng bọn họ, chiếc xe màu đen đi theo cô suốt một đoạn đường mà không hề hay biết hành động của bọn họ cô đều biết. " Nếu cô đã biết tôi cũng xin nói thẳng, chủ tịch Lâm muốn mời cô đến Lâm gia một chuyến." " Được, tôi cũng đang muốn gặp ông ta đây! "</code>

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.